Lão vương gia cười đến tà mị. Thì ra là Hoàng Thượng có sở thích cổ quái này, không trách được đem một đống thiên tiên mỹ nữ đưa vào cung cho hắn làm phi tử, hắn ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn tới một cái.
“Hoàng Thượng thẩm mỹ quan so với người khác đúng là có bất đồng. Lần trước Nhân phi làm cho người ta chỉ nhìn thôi nước miếng đã chảy ròng lại không được gì, thế mà lần này tên tiểu thái giám này trông thì thật sự quá bình thường lại… Ta cùng nàng lần đầu tiên tiếp xúc, trong lòng rất thất vọng, cũng rất hoài nghi năng lực của nàng, nhưng bây giờ thì ta thật là phục nàng!”
Hắn lông mày nheo một cái, đột nhiên lại nghĩ tới, “Bất quá lần trước ta có cho nàng một gói thuốc, nàng tựa hồ không dùng hết, lần này tới lần khác ta lại không tiến cung được, như vậy đi… ” Hắn từ trong tay áo lấy ra một bình sứ bạch ngọc, “Vật này ngươi tìm cơ hội giao cho nàng, muốn nàng để ở trên người tùy thời mà sử dụng. Dọc đường chỉ có nàng cùng Hoàng Thượng, nàng sẽ có rất nhiều cơ hội để hạ thủ, ta muốn nàng tuyệt đối không thể thất thủ nữa.”
Dĩ nhiên cũng phải ngầm mà phái một người ngó chừng nàng, có lúc còn có thể hỗ trợ.
Lý Đại Duy nhìn chằm chằm cái bình kia. “Này… Vương gia, người biết là nô tài không có can đảm làm chuyện như vậy a, nô tài chỉ dám truyền lời.” Hắn rất sợ chết, không có can đảm thử đâu cho dù có kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-tao-tac-thuyen/3272393/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.