Chương trước
Chương sau
“Ngươi nói người nào?”

“Ách… Ngươi đi gặp Hoàng thượng trước đi! Ta đợi ngươi.” Nàng vội vàng thúc giục.

Chẳng qua là Tần Duy Lễ cũng đã nghe Đường Thiệu Tổ cùng hắn đề cập tới tiểu thái giám. Xem tình hình điều Chu Hạo Hi tiên đoán đã trở thành sự thật!

Hắn nhìn thê tử đang mang thai nâng cao bước nhanh đuổi theo tên tiểu thái giám kia, mà phía sau hắn cũng truyền đến một tiếng bước chân rất nhỏ. Hắn quay đầu nhìn lại chính là một thân áo bào Chu Hạo Hi. Ánh mắt của hắn rơi vào phía trước rồi lại rất nhanh chuyển tới thân ảnh phía sau.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Tần Duy Lễ gật đầu, rồi cùng hắn bay vút song song đi tới lầu các tìm một nơi kín đáo dễ dàng thấy hai người…

“Ngươi sao lại ở chỗ này? Yên Nhi.” Tạ Vũ Nhân vẻ mặt hưng phấn lôi kéo tay Tô Yên Nhi, “Ngươi còn đeo mặt nạ da người, nếu không phải ta đã xem qua sư phụ mang mặt nạ này gần nửa tháng, học tập ngôn ngữ cử chỉ của nam nhân. Ta còn thật nhận không ra ngươi đâu!”

“Sư muội, ngươi tại sao lại ở chỗ này? Còn có…” Tô Yên Nhi kinh ngạc nhìn nàng mang thai.

Tiếng nói nàng mềm mại thanh lệ như xuân phong so với Tiểu Tương Tử giọng nói khàn khàn hoàn toàn bất đồng.

Tạ Vũ Nhân mặt lúng túng liền đỏ mặt, “Nói ra rất dài dòng, nói cho ta biết trước làm sao ngươi xuất hiện ở chỗ này?”

“Ách… Cũng là nói rất dài dòng, đúng rồi ngươi biết Hoàng Thượng sao?”

“Dĩ nhiên biết! Ngươi ở đây là bởi vì hắn?”

Tạ Vũ Nhân kia tài trí hơn người lại sắc bén, đầu liền bắt đầu suy nghĩ.

Lần này, đổi lại Tô Yên Nhi mặt phấn đỏ lên nhưng nàng vẫn tiếp tục hỏi, “Hắn họ Chu sao? Tên gì? Tên Vũ? Có thể có huynh đệ sinh đôi?” Bởi vì nàng biết Chu gia ba năm đó là tên của hắn.

“Làm sao ngươi hỏi vấn đề kỳ quái này?” Tạ Vũ Nhân không giải thích được.

“Ngươi nói cho ta biết trước.” Nàng thật thật muốn biết a.

“Tên của hắn gọi Chu Hạo Hi, chỉ có một muội muội Chu Bối Nhi, không có huynh đệ sinh đôi.”

Nghe vậy Tô Yên Nhi trống rỗng mềm nhũn thân thể thiếu chút nữa ngã trên mặt đất nếu như Tạ Vũ Nhân không có kịp thời kéo lấy nàng.

Phản ứng của nàng làm Tạ Vũ Nhân thấy không khỏi nghi ngờ. “Ngươi rốt cuộc xảy ra chuyện gì a?”

Trời ạ, nàng dĩ nhiên là nhận lời tới thương tổn người nàng yêu. Nàng phải làm như thế nào cho phải đây?

Có thể trả lại tiền thù lao? Đúng, số tiền kia nàng chưa có đụng qua dù cho như vậy có thể tổn hại tới danh tiếng của sư phụ, nhưng nàng cũng đành phải vậy.

Không nghĩ tới là nàng chính là dùng thân phận Tiểu Tương Tử này. Chu Hạo Hi trong lòng không biết nên mừng hay giận.

Hắn vẫn không mang nàng vào cung chính là suy tính đến an toàn của nàng.

Hoàng thúc vẫn đối với ngôi vị hoàng đế như hổ rình mồi không nghĩ tới tình thân. Nhưng hắn vẫn không đành lòng đối với hắn có bất kỳ động tác gì. Nhưng cũng vì vậy đem hắn đặt ở trong nguy hiểm đến giấc ngủ hay nghỉ ngơi mọi thứ cũng phải cẩn thận. Hắn là nghĩ không muốn bắt Yên Nhi cùng mình chịu cuộc sống như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.