Nàng sửng sốt, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn, “Chu gia không có lý do gì lưu lại Yên nhi.”
Không có sao? Bốn mắt nhìn nhau một khắc, là hắn biết mình đã tìm được nữ nhân của mình, nhưng đây chẳng qua là loại cảm giác…cho nên… “Ân cứu mạng có tính hay không?”
Hắn cứ thế nhắc tới, tự nhiên làm cho nàng liên tưởng đến chuyện hai người ân ái tối hôm qua. Nàng khuôn mặt ráng hồng nhưng vẫn dũng cảm nghênh thị, “Ân cứu mạng Yên Nhi đã lấy thân báo đáp.”
“Cho nên, ngươi đã là nữ nhân của ta, ta đối với ngươi tự nhiên cũng có trách nhiệm.”
“Hả…?” Nàng nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn. Ánh mắt của hắn mang theo vẻ khí phách không thể cưỡng lại, hắn đây chính là đang biểu thị công khai nàng từ đây về sau thuộc về hắn?
Nàng lắc đầu, vừa nói vừa lui về sau, “Ta không phải là nữ nhân của Chu gia, đây chỉ là ngoài ý muốn.”
“Không phải là, đây là mệnh trời đã định.”
Hắn nhìn chăm chú nàng, cũng không có lấn đến gần phía trước, nhưng một cảm giác áp bách mãnh liệt làm nàng mất đi phương hướng. Tô Yên Nhi nhìn cặp mắt kia giống như bị hút vào chỗ sâu tối tăm làm cho thân thể đứng bất động, không thể trốn chạy.
“Ngày sau, Khuynh Hi viên chính là nhà cô nương.”
Nói xong Chu Hạo Hi xoay người nhằm hướng cửa mà rời đi.
Hắn nói xong rồi? Cứ như vậy?!
“Đợi một chút!” Nhẹ kéo làn váy, nàng bước nhanh đi tới trước mặt hắn. Suy nghĩ trong lòng đang có điểm tức giận, “Chu gia, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-tao-tac-thuyen/121649/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.