Vị vương gia ngốc nào đó của chúng ta đang lo xa mà rầu đã ko để ý đến tình cảnh hiện tại của hoàng huynh mình,một lần nữa vị hoàng thượng cao cao tại thượng của chúng ta lại ăn thêm một thùng "bơ". Quay trở lại với hai vị nữ hiệp ngu ngốc chuẩn bị "lọt tròng" kia và một vị tiểu hoàng đế đang thơ thẩn ngắm "vợ tương lai" của mình. Khả Di sau khi "khó khăn" vượt qua bài giảng kinh của tiểu Nhu Nhu yêu quái à nhầm "yêu quý" thì rất "nhẹ nhàng" hỏi lại một tràng dài "đáp lễ" đến mức cả tửu lâu thầm tiếc thương cho thanh quản nhỏ bé của ai kia và một lần nữa thầm rút ra một chân lý đời đời ko sai " đừng nhìn mặt mà bắt hình dong". Lúc mới gặp mọi ng ko khỏi ngẩn ngơ vì sắc đẹp và khí chất thanh lãnh trong trẻo phát ra từ phía cô, vì chuyện đó mà ai kia phải đỏ mắt vì hờn ghen,hắn tức điên lên ấy chứ ko phải đùa. Khí lạnh còn tràn ra khỏi nhã gian khiến mọi ng phải rùng mình thức tỉnh nên mới có cảnh này đây. Bây giờ thì "hai cái máy nói" ngừng hoạt động rồi thì kịch hay cũng hết mọi ng dần tản đi, trả lại không khí yên tĩnh,trầm lặng của hoàng hôn mộng mơ và ấm áp.
Nhưng Khả Di chợt nhìn lên khung cửa của Lam gian trên đầu,đó là chỗ ngồi đẹp nhất của Kim Bảo Lâu,ko phải cứ có tiền là có thể vào nhã gian ấy. Đón lấy ánh mắt sắc lẹm mang theo nghi ngờ và đề phòng là một đôi hắc mâu trong suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-soi-gia-den-day/126443/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.