Lại nói Tô Mật bên này đang bị Đại thẩm bắt học nấu ăn, Đại thẩm rất hiểu chuyện, biểu ca của Mật nha đầu tuy ở kinh thành làm việc, cũng sắp xếp nhà cho Tô Mật, nhưng dù gì đi nữa cũng là lính biên quan, bản thân lại không gia thế, hơn nữa một nam nhi như hắn, e là cũng không hiểu kinh doanh, không có thu nhập từ việc khác.
Mà đã như thế, Mật nha đầu tốt xấu gì cũng phải học nấu ăn mới được.
Không cầu cái gì cao siêu, ít nhất sau khi người ta tan làm về nhà cũng có bàn cơm nóng đợi sẵn chứ.
Nghĩ đến chuyện Lan Cửu cao lớn vậy, lại luôn ở biên cương, chắc là muốn ăn món ăn phương Bắc, Đại thẩm thẩm đang nhào bột mì, định dạy Tô Mật hấp màn thầu. Nói là màn thầu, nghe thì tưởng dễ, thời gian lên men, cường độ nhào bột, thời gian chưng đều ảnh hưởng đến mùi vị, Đại thẩm thẩm vừa nhào bột vừa giảng giải cho Tô Mật nghe.
Tô Mật đứng bên cạnh nàng, chỉ ngây ra nhìn nàng, như những nông phụ khác, cứ đến trung niên hình như lại mập ra. Đại thẩm thẩm nói liên miệng, Tô Mật một chữ cũng không nhét vào đầu.
Lan Cửu không thể ở mãi đây được, nhiều nhất hai ngày nữa hắn cũng sẽ đi.
Hắn đi, mình có thể ở lại không?
Không có lấy một tia có thể, điều này nàng rất rõ ràng.
Tô Mật thực lòng biết ơn Đại thẩm thẩm, trong lòng Tô Mật, nàng ấy sớm đã là người thân, không phải cha mẹ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-lai-ghen-ty/2492938/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.