Áo đai, giày vải xám, y phục giặt cực kỳ sạch sẽ, chỉ là vải đã hơi bạc màu, sáu nam tử trung niên cúi gầm đầu. Đây là nội viện Kỷ gia, nha hoàn, ma ma thậm chí là tiểu thư cũng có thể nhìn thấy, bọn nam tử vẫn luôn cúi đầu, sợ sẽ mạo phạm chủ tử.
Một mạch đi theo Ninh ma ma, nhìn đôi giày rách nát của mình đạp lên đá cẩm thạch sáng bóng, ngón chân bất giác co rụt lại.
Không biết đi được bao lâu, lúc chóp mũi ngửi được hương hoa nhàn nhạt thì Ninh ma ma cũng dừng lại.
"Đến rồi."
Sáu người cũng không dám ngẩng đầu, dưới chân là thảm trắng như tuyết mềm mại, tấm thảm được giặt sạch sẽ nhưng lại bị đế giày làm bẩn! Thận trọng, sợ hãi, bất an, cảm xúc hỗn loạn quấn lấy sáu người họ.
Suy nghĩ nhìn thấy chủ tử sẽ lập tức hành lễ đã bay tận chân trời.
Đột nhiên họ nghe thấy một giọng nói trong trẻo như tiên nữ.
"Tô Mật ra mắt các vị thúc bá."
Sáu người kinh hãi, quỳ ngay ngắn xuống, thân thể cúi sát thảm lông.
"Cô nương đừng như vậy, chúng tôi không nhận nổi đâu!"
Sao có thể để chủ tử gọi một tiếng thúc bá chứ?
Tô Mật mỉm cười, giọng nói như gió xuân.
"Người của mẹ ta năm đó đã đi cả rồi, chỉ còn lại các vị thúc bá, phần tâm ý này mọi người nhận nổi."
Nói đến Tô Tinh Nguyệt, trong lòng sáu người cũng thấy xúc động, họ đều không phải người được trọng dụng trong đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-lai-ghen-ty/2492838/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.