Tô Mật còn nhớ rõ bộ dạng ngây ngốc của Lan Cửu vừa rồi, nàng vội sửa soạn xong rồi bước nhanh ra gian ngoài, nàng vốn cho rằng sẽ nhìn thấy một khuôn mặt đờ đẫn nhưng Lan Cửu lại ngồi ngay ngắn trên ghế thưởng trà, khuôn mặt vừa ung dung vừa an nhàn.
Tô Mật: "... Chàng?"
Vừa rồi hắn còn làm như trời sắp sập đến nơi cơ mà, sao chớp mắt đã bình tĩnh lại rồi?
Lan Cửu ngẩng đầu, thả chén canh gừng trong tay xuống, hắn đứng dậy đỡ nàng ngồi, sau đó chỉ chén canh.
"Uống đi!"
Tô Mật ngoan ngoãn bưng lên uống một ngụm, nước ấm chạy dọc xuống dạ dày, sự đau đớn dần biến mất, thân thể Tô Mật được bảo dưỡng rất tốt, dù đến tháng cũng không đau lắm, nàng chỉ hơi khó chịu mà thôi, nàng vừa uống, vừa nhìn Lan Cửu với đôi mắt to tròn tràn đầy sự nghi hoặc.
Lan Cửu nói với giọng ôn hòa: "Tại quá quá sốt ruột, vốn dĩ định song hỷ lâm môn!"
"Chưa có thai vì duyên chưa đến thôi, rồi sẽ có."
Thấy Lan Cửu bình tĩnh nói vậy nhưng vẻ mặt đầy sự mất mác, Tô Mật thấp giọng: "Việc này không gấp được, ta nghe nói có rất nhiều người thành hôn khoảng nửa năm đến một năm mới có con, rất bình thường..."
Càng nói giọng nàng càng nhỏ, suy cho cùng nàng chưa chính thức gả cho hắn mà, nói mấy lời này có chút không ổn.
Tô Mật ngồi trước đèn, ánh nến che mất sự ửng đỏ của khuôn mặt nàng, nàng cụp mắt, cúi đầu, Lan Cửu cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-lai-ghen-ty/2492800/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.