Mặc Kỳ Thụy lạnh giọng, "Đừng ầm ĩ, nên nghĩ làm thế nào để đi ra ngoài." 
"Ngươi gấp cái gì?" 
Những người khác cùng khinh bỉ hắn, "Ở nhà xem tivi không phải rất tốt sao!" 
Khối băng ném qua một ánh mắt lạnh buốt, "Ở nhà không ăn cơm?" 
"... Mau nghiên cứu làm thế nào để ra ngoài đi!" 
... 
Một đám người thảo luận khí thế ngất trời, chỉ có Đoan Mộc Ly thực nhàn nhã ôm Quý Ngữ Hàm ngồi trên sô pha. 
Bọn Phi Phi nổi giận, "Chúng ta đều có võ, đến lúc đó đói trước hết nhất định là cục than nhỏ!" 
Đoan Mộc Ly không để ý tới bọn họ, bình tĩnh lấy ra một túi đồ ăn vặt, đút cho Quý Ngữ Hàm mới vừa khóc lớn ăn. 
"... Sao ngươi còn có đồ ăn ?" 
"Mua hôm qua." 
Mọi người nổi giận, chỉ trích lẫn nhau, "Sao hôm qua lại không nghĩ tới việc mua chút đồ ăn!" 
Sau khi tức giận, bọn họ mới ý thức được đáp án của vấn đề này—— 
"Chúng ta căn bản không có tiền!" 
Trước khi tới đây bọn họ đều bị Đoan Mộc Ly cướp đoạt, nhưng sau khi tất cả vàng bạc châu báu đổi thành nhân dân tệ, một chút xíu bọn họ cũng chưa thấy. 
Cướp giật làm người ta giận sôi mà... 
Mọi người dùng ánh mắt tiến hành nguyền rủa Đoan Mộc Ly trong im lặng. 
Bọn họ chỉ nói cho có, bởi vì nói không lại Đoan Mộc Ly... mà đánh cũng đánh không lại... 
Quý Ngữ Hàm bi phẫn thay bọn họ một chút, sau đó gạt lệ nhắc nhở, "Các ngươi lạc đề ..." 
"..." 
Mọi người quay lại bàn luận vấn đề 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624357/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.