Hắn nhìn về phía Đoan Mộc Ly bên cạnh Quý Ngữ Hàm, nhíu mày, cảm thấy gương mặt tươi cười của nam nhân này có chút chướng mắt.
"Ngươi bị hắn bắt đến bên cạnh à?"
Lạc Lạc mở miệng hỏi, giống như Đoan Mộc Ly khiến hắn rất giận.
"... ......." Quý Ngữ Hàm run lên một chút, khóe miệng co rút phủ nhận, "Không phải."
Nàng là tự nguyện nhảy vào "hố lửa"..... Ô.
"Không phải?"
Lạc Lạc lại càng giận hơn nữa, "Mắt của ngươi bị sao vậy? Sao lại coi trọng loại nam nhân này? Căn bản là không nên nói chuyện với hắn, vừa nhìn thấy gương mặt tươi cười kia là biết không phải người tốt!"
"Ánh mắt của Tiểu Tiểu mấy vạn năm qua thật sự cũng không tiến bộ." Đoan Mộc Ly trầm mặc nửa ngày đột nhiên nhàn nhạt cười tiếp lời.
"Đúng vậy, nàng....."
Giọng nói giận dữ dừng lại, Lạc Lạc đảo mắt nhìn Đoan Mộc Ly, "Ngươi... Ta lại bị ngươi lừa!"
Vốn muốn giả vờ không nhớ ra bọn họ, không nghĩ nhanh như vậy lại bị Đoan Mộc Ly lôi ra lời thật.
À! Hắn còn nhớ rõ chuyện năm đó?
Quý Ngữ Hàm khẩn trương lui về phía sau, trốn sau lưng lão công nhà mình.
Hắn sẽ không thật sự lại muốn đánh một trận với Đoan Mộc Ly, để cướp nàng đi chứ?
Nhìn thấy động tác của nàng, Lạc Lạc rất bất mãn, "Ngươi trốn cái gì? Ai nói ta muốn cướp ngươi đi? Nếu thật muốn như vậy, lần trước ta sẽ cứ vậy mà rời đi sao?"
"... ....." Vậy hắn xuất hiện để làm gì?
Quý Ngữ Hàm mờ mịt nhìn hắn, lại nhìn lão công nhà mình thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624353/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.