Chương trước
Chương sau
"Ý kiến hay!" Đoan Mộc Hồng dẫn đầu tán thành.
Những người khác đồng loạt nhìn về phía hắn, "Ngươi cao hứng như thế sao, Đoan Mộc Ly đi, ngươi phải ở lại trong cung làm hoàng đế, còn phải bận rộn xem mặt."
Không Không đồng tình vỗ vỗ hắn, "Chấp nhận đi, ai bảo ngươi lại có đệ đệ như vậy."
"......" Hai hàng lệ nóng trợt xuống.
"Cầm đi, cắn đi."
Không Không rất tri kỉ tài trợ một xấp khăn tay, "Sau này bên người chuẩn bị một cái đi, có đệ đệ như Đoan Mộc Ly...... Đây là vật dụng cần thiết nhất!"
"......" Suy nghĩ một chút mình còn phải chịu được đệ đệ Đoan Mộc Ly hành hạ, Đoan Mộc Hồng đột nhiên bi phẫn cảm giác trường sinh bất lão cũng không thế nào tốt đẹp hơn......
————
Bọn họ đều đã có quyết định, cho nên lúc hai vợ chồng Quý Ngữ Hàm sắp ra khỏi cung, bên người lại thêm những "Người theo đuổi" này.
Trước khi lên đường——
Tẩm cung đã bị hủy, Tiểu Trong Suốt tâm tình vô cùng không tốt xoa thắt lưng trên mặt đất đi tới đi lui.
"Oa Oa, ngươi nhất định phải nhớ, hắn là bụng đen, là người xấu! Không thể bị hắn lừa!"
Tiểu Trong Suốt rất nghiêm túc chỉ vào tiểu Dật, dặn dò lần thứ n.
"Được."
Oa Oa cũng không ngại hắn dài dòng, thật biết điều cười một tiếng.
Trên thực tế vốn là kế hoạch lên đường là buổi sáng, hiện tại đã buổi trưa......
Cũng bởi Tiểu Trong Suốt không yên lòng vì Oa Oa không chịu rời khỏi thạch thất, theo bọn họ cùng đi ra ngoài chơi, liên tiếp dặn dò cho tới trưa.
Tiểu tử này có thói quen ngủ vùi thật là khó được thời gian thanh tĩnh dài lại gào thét như vậy.
Đang ăn cơm trưa, mọi người buồn cười nhìn bạn tiểu tử nào đó, thật là hai đứa nhỏ vô tư thanh mai trúc mã, nhìn thật đẹp đôi!
Mặc dù hai người này nói "nhỏ", nhưng ít ra cũng có hơn một ngàn tuổi, thật ra thì rất già......
Tiểu Trong Suốt thấy bộ dáng nàng ngoan như vậy, đột nhiên buồn bực, ngồi bệch xuống trên mặt đất, bắt đầu nhéo ngón tay của mình chơi.
Quý Ngữ Hàm dùng ánh mắt cùng Đoan Mộc Ly thương lượng một chút, sau đó nhịn cười ngồi xuống.
"Tiểu Trong Suốt, nếu không yên lòng về Oa Oa, vậy ngươi ở lại đi."
"...... Ta không có!"
Tiểu Trong Suốt không thừa nhận, không được tự nhiên quay đầu nhìn lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trong suốt hơi thẹn thùng.
Phốc...... Thì ra là tiểu tử cũng biết xấu hổ.
Quý Ngữ Hàm rất nể tình nhịn cười, "Là chúng ta không yên lòng về Oa Oa, tiểu tử, ngươi lưu lại giúp chiếu cố Oa Oa đi."
Nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, Tiểu Trong Suốt ngẩng đầu, "Ngươi đã cầu xin ta, ta nên đáp ứng!"
"Phốc...... Khụ, khụ, ta không có cười."
Quý Ngữ Hàm rất khổ cực đứng dậy, "Lúc nào thì Oa Oa chịu rời thạch thất, nhất định phải tới tìm ta."
"Được."
Tiểu Trong Suốt nhìn nàng, sau đó nhảy lên, dừng ở trước mặt nàng, "Ngươi...... tạm biệt!"
Cũng không nói gì, Tiểu Trong Suốt lại nhảy trở về dưới đất, chuẩn bị mang Oa Oa trở về thạch thất.
Tất cả mọi người cho là hắn sẽ rời đi như vậy, Tiểu Trong Suốt lại xoay người, rất có phong cách chắp tay sau lưng, nhìn về phía Quý Ngữ Hàm, rất có cảm giác lãnh đạo đang thị sát công việc......
"Ngươi có thể đi."
"......" Quý Ngữ Hàm lệ nóng doanh tròng, "Cám ơn tổ chức chấp nhận......"
"...... Ta sẽ đi tìm ngươi."
Không được tự nhiên nói một câu như vậy coi như là cùng chủ nhân cáo biệt, Tiểu Trong Suốt kéo Oa Oa trở về thạch thất.
"Ta đã nói với ngươi, là bọn họ muốn ta lưu lại, ta mới lưu lại!" Tiểu Trong Suốt rất cao ngạo ngẩng đầu.
"Ta nghe được." Oa Oa thật biết điều, đúng dịp gật đầu.
"...... Nghe được cũng không nhất định là thật!" Tiểu Trong Suốt nóng nảy.
"Ừ? Nghe không hiểu." Oa Oa lại bắt đầu hoang mang nắm tóc.
"...... Chính là ta không nhất định bởi vì yêu cầu của nàng ta mới lưu lại!"
"Vậy là tại sao?"
"...... Không cho hỏi!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Trong Suốt lại hồng.
Thật là một tiểu tử không được bình thường......
Mọi người xem phải nhịn cười không ngừng, tiểu Dật lại còn rất hâm mộ.
"Thức ăn nương, lần này hoàng bá bá xem mặt, con có thể cũng tìm cho mình một nương tử không?"
Mọi người ngã xuống đất, Quý Ngữ Hàm há miệng run rẩy nói, "Cái đó...... Con quá nhỏ......"
"Nga......"
Tiểu Dật cũng không yêu cầu nhiều, chẳng qua là hỏi tới, "Thức ăn nương, lúc nào thì mọi người trở lại, mang con cùng đến hiện đại ở một thời gian ngắn được không?"
Quý Ngữ Hàm rơi lệ, "Chờ phụ hoàng con ‘ nghỉ ngơi ’ một đoạn thời gian, chúng ta trở về hiện đại chơi."
"được, " Tiểu Dật hài lòng gật đầu, "Vậy mọi người đi ‘ nghỉ ngơi ’ đi, con chờ mọi người trở lại!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.