"......" Quý Ngữ Hàm bị cơn giận của hắn làm cho sợ hãi, nhất thời không biết nên có phản ứng gì.
"Hãy nhớ, sau này đừng dễ dàng tin tưởng người khác như vậy! Ngươi bây giờ ở bên Đoan Mộc Ly, không còn là người bình thường!"
Mặc Kỳ Thụy nắm bả vai của nàng, tựa hồ là đang quát nàng.
"...... Nhưng ngươi là bằng hữu của ta."
Sắc mặt Mặc Kỳ Thụy càng kém hơn, buông nàng ra, xoay người rời đi.
Đảo mắt xem điểm tâm đã vỡ thành bụi, Quý Ngữ Hàm gọi hắn lại, do dự mở miệng ——
" Trong Điểm tâm hạ độc?"
Thân thể chấn động, Mặc Kỳ Thụy dừng bước, "Nếu như ngươi muốn giết ta, động thủ đi."
"...... Ta chỉ muốn biết tại sao."
Nam nhân đưa lưng về phía nàng tĩnh lặng thật lâu, sau đó thanh âm trầm thấp mở miệng, "Ngữ hàm, không phải ai ai cũng có thể giống như ngươi không có ưu tư."
Quý Ngữ Hàm ngẩn người, ở trong đầu nhớ lại trước đó hắn đã hỏi những vấn đề kia.
"...... Nhưng ngươi cuối cùng vẫn đổi ý."
Mặc Kỳ Thụy tự chế giễu cười cười, "Ta đổi ý, nhưng nếu có cơ hội lần sau, có thể ta sẽ thử."
"......"
Mặc Kỳ Thụy đi.
Không cùng kẻ nào chào hỏi, hắn rời khỏi Tề Loan Quốc.
Trước khi đi, hắn gọi người đem muội muội Mặc Kỳ tuyết cũng mang đi, nhưng hắn không có trở về Phong Gian Quốc, không ai biết hắn đi nơi nào.
Bởi vì chuyện này, tâm tình Quý Ngữ Hàm có chút không tốt.
Có lẽ tới cổ đại mọi chuyện đều thuận lợi......
Giống như người bên cạnh không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624318/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.