"Quả Quả, nàng đi về trước, muội muội của Mặc Kỳ Thụy nàng không cần để ý, sáng mai ta trở lại sẽ xử lý, có người tới phiền nàng, trực tiếp đạp ra ngoài." Sáng mai mới có thể trở lại? "Nga." Mặc dù không hiểu, Quý Ngữ Hàm vẫn gật đầu. Giống như chưa từng thấy qua dáng vẻ hắn gấp gáp như vậy. Huyền Vũ cũng nhìn ra tình thế khẩn trương, "Chủ nhân, muốn chúng tôi đi theo không?" "Không cần, " Đoan Mộc Ly lắc đầu, "Tự ta đi." "Tuân lệnh." Huyền Vũ không có nhiều lời nữa. Loại thời điểm chủ nhân nói tự mình đi đều là bởi vì đối phương võ công không kém, sợ khinh công bọn họ chưa đủ tốt, sẽ bị đối phương phát hiện. Chờ Đoan Mộc Ly rời khỏi, Quý Ngữ Hàm hỏi Huyền Vũ, "Ngươi đoán được hắn muốn đi làm gì không?" " Không đoán được." Huyền Vũ vẻ mặt có chút đau khổ mà lắc đầu. "Sao? Ngươi đang lo lắng cho hắn sao? Hắn làm cái gì trong lòng có chủ ý, sẽ không tùy ý mạo hiểm." "Không phải, thuộc hạ biết chủ nhân sẽ không để cho mình gặp nguy hiểm." Huyền Vũ cảm thấy một trận nhức đầu, "Là Cửu công chúa của Phong Gian Quốc, nàng ấy vẫn ầm ĩ muốn gặp chủ nhân......" Ai, xem ra mấy người bọn họ tối nay đều không thể ngủ rồi. "Nga......" Quý Ngữ Hàm do dự một chút, "Nàng ấy cũng rất muốn gặp ta? Hay là ta đi trước nhìn một chút." "Không được!" Huyền Vũ khẩn trương phản đối, "Chủ nhân trở lại nếu biết được, thế nào cũng sẽ mắng chúng tôi vô dụng." "Là ta tự mình muốn đi, hơn nữa nàng ấy không thể đánh lại ta, cho dù đánh thắng, ta cũng không cần sợ." "Nhưng......" Huyền Vũ vẫn chưa yên tâm. "Không sao, không sao, " Quý Ngữ Hàm cười híp mắt ngắt lời hắn, "Ta còn thật tò mò nàng ấybiết bí mật gì, nếu không ta cũng ngủ không yên." Huyền Vũ không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là mang theo nàng đến Noãn Nguyệt lâu, chỗ ở tạm thời của Cửu công chúa. Mới vừa vào Noãn Nguyệt lâu, Quý Ngữ Hàm liền thấy một phòng bừa bãi, bọn Chu Tước cũng mặt đen lại đứng ở gần cửa, Mặc Kỳ Thụy mặt khối băng cũng đã xuất hiện vết nứt, thoạt nhìn cũng là không có cách với muội muội của hắn. "Hàm chủ nhân? !" Hướng về phía sau lưng Quý Ngữ Hàm nhìn một chút, xác định Quý Ngữ Hàm chẳng qua là tự mình tới, bọn Chu Tước cũng kinh ngạc lên tiếng. Chủ nhân? Mặc Kỳ Thụy cũng nhíu mi lại, lạnh buốt hỏi, "Sao ngươi lại tự mình tới?" Quý Ngữ Hàm rất 囧, tại sao bọn họ ai cũng khẩn trương như vậy? Mỹ nữ áo hồng trước mắt mắt tròn trừng lớn, mặt đẹp giận hờn, rất có khí thế mà một tay chống nạnh...... Nhìn chẳng qua là có chút nóng giận, cũng không phải là lực sát thương rất mạnh. Nói thật, nàng thật thích người có tính khí mạnh mẽ...... 囧, bởi vì người như vậy cũng có nói nói thẳng, tức giận cũng sẽ là phát giận ngay mặt, sẽ không ở sau lưng ngấm ngầm hại người khác. Nếu không cõi đời này toàn là phúc hắc giống như Đoan Mộc Ly, cuộc sống này sẽ không biện pháp...... "Ngươi chính là Quý Ngữ Hàm?" Mặc Kỳ Tuyết khí thế hung hăng mà xông lại, ở trước mặt nàng đứng lại. "Ừ, chính là ta." Cười híp mắt. "Tại sao ngươi chiếm đoạt Đoan Mộc Ly! Dáng vẻ của ngươi......" Thanh âm nổi đóa ngừng một chút, cẩn thận quan sát khuôn Quý Ngữ Hàm, có chút ủ rũ, "Dáng vẻ thật xinh đẹp." Quý Ngữ Hàm 囧, nàng đã nói mà, người mạnh mẽ có tính khí thật đáng yêu. Mặc Kỳ Tuyết dời hỏa lực đi, "Ta thấy......" Tầm mắt ở trên người nàng vừa quét loạn một trận, nhất thời không tìm được khuyết điểm gì, nhìn quanh thấy trong phòng còn có nam nhân, Mặc Kỳ Tuyết hạ thấp giọng, "Ngươi nhất định là loại ngực lớn nhưng không có đầu óc!" "......" Đỉnh đầu Quý Ngữ Hàm bay một chữ 囧thật to, đã bị nàng ấy đánh bại. "Khụ, khụ, Cửu công chúa, chúng ta nói chuyện khác đi." Ở trên đường nghe Huyền Vũ đề cập tới, Cửu công chúa không phải là loại công chúa ngu ngốc, nàng ấyrất thông minh, nhưng tính khí quá nóng nảy, có vẻ rất lỗ mãng. Cho nên vẻ mặt Quý Ngữ Hàm bây giờ rất nghiêm chỉnh, rất có phong thái thảo luận quốc gia đại sự. "Nói gì?" Cửu công chúa không hề có thành ý nói với nàng, chỉ đang chuyên chú tìm khuyết điểm của Quý Ngữ Hàm. "Ngươi không phải biết một bí mật sao?" "Ừ." "Hiện tại không thể nói sao? Tối nay Đoan Mộc Ly có thể sẽ không trở lại." "Không nói." Còn tưởng rằng hai người bọn họ vừa thấy mặt sẽ đánh nhau, hiện tại đối thoại hòa bình như vậy khiến cho bọn Mặc Kỳ Thụy nghe mà cứ trợn mắt hốc mồm. "Về bí mật gì?" Mặc Kỳ Tuyết đột nhiên thu hồi tầm mắt, nghiêm túc nhìn Quý Ngữ Hàm, "Rất quan trọng, nếu không ta cũng sẽ không tới." Ách...... Cửu công chúa cũng đối với tiểu Dật trong lòng còn có bóng ma...... Quý Ngữ Hàm thử dò xét hỏi nàng, "Ngươi không muốn gả cho Đoan Mộc Ly ?" "Gả! Ai nói ta không gả!" Cửu công chúa chợt kêu một cái. "Tuyết Nhi!" Mặc Kỳ Thụy mặt lạnh, quát muội muội mình bảo ngưng lại. "Huynh kêu cái gì! Ta chỉ là hét hai tiếng, cũng không phải là động thủ đánh nàng ấy! Nếu như thế đã cũng có thể hù dọa nàng ấy, ai cũng có thể cùng nàng ấygiành nam nhân!" Mắt thấy hai huynh muội đã sắp đánh nhau, Quý Ngữ Hàm nhức đầu mà chen vào nói, "Ta nói điểm chính......" "Bí mật, ta không nói cho ngươi!" Mặc Kỳ Tuyết nhanh chóng nói với nàng một câu"quan trọng", lại quay trở lại gây gổ cùng Mặc Kỳ Thụy tiếp. Quý Ngữ Hàm rất u buồn mà nhìn bọn họ, thấp giọng hỏi người bên cạnh, "Chu Tước, theo lý mà nói, Mặc Kỳ Tuyết không phải là nên cùng ta ầm ĩ một trận sao......" Chu Tước do dự một chút, "Hàm chủ nhân, người bình thường cùng ngài nói mấy câu nói, cũng sẽ không cùng ngài gây gổ." "...... Tại sao?" Dáng vẻ như vậy của nàng có lợi cho hòa bình thế giới sao? Chu Tước khó xử, tìm cách nói chuyện uyển chuyển nhất, "Hàm chủ nhân thoạt nhìn tính khí quá tốt, ầm ĩ cũng không nổi." "......" Quý Ngữ Hàm bi phẫn, "Thật ra thì ngươi muốn nói ta rất giống con thỏ, cùng ta gây gổ không có cảm giác thành công chứ gì?" "......" Đúng, đúng, nhưng hắn không dám thừa nhận. Quý Ngữ Hàm bi phẫn, thỏ tức giận còn cắn người, ai lại không có lúc tức giận! Vì biểu hiện mình có " tính khí bạo lực" một chút, Quý Ngữ Hàm chợt vỗ bàn một cái, "Đừng ồn nữa!" Hai huynh muội Mặc Kỳ Thụy bị rống cũng phải sửng sốt, đồng thời nhìn về phía nàng. Quý Ngữ Hàm hết sức hài lòng hiệu quả này, tiếp tục giả bộ làm tức giận rất lớn, "Cửu công chúa, biết bí mật gì, ngươi cũng nhanh nói, muốn nói điều kiện gì, ta có thể làm chủ!" Mặc Kỳ Tuyết chần chờ mà nhìn nàng, sau mở miệng yêu cầu, "Ta muốn Đoan Mộc Ly dạy ta võ công." Quý Ngữ Hàm sửng sốt. Nàng còn tưởng rằng Mặc Kỳ Tuyết sẽ trực tiếp yêu cầu Đoan Mộc Ly cưới nàng ấy. Điều kiện này tốt, Đoan Mộc Ly sẽ không bài xích như vậy, hơn nữa vạn nhất đáp ứng, chỉ là sau này có rất nhiều cơ hội chung đụng. "Ta dạy cho ngươi thì như thế nào? Như vậy ngươi cũng có thể tiếp tục ở lại nước Tề Loan a." "Hàm chủ nhân......" Bọn Thanh Long cũng nhỏ giọng gọi nàng. Giữ lại nữ nhân như vậy ở trong cung...... Quá nguy hiểm. Không nghĩ tới Mặc Kỳ Tuyết không chút do dự cự tuyệt, "Không được." Quý Ngữ Hàm sửng sốt, "Tại sao? Ngươi không tin ta sao? Thật ra thì võ công ta cũng rất cao." Dù sao...... Võ công của nàng cao hơn so với Đoan Mộc Ly? Bất quá không có kinh nghiệm thực chiến gì, nếu như nghiêm chỉnh tỷ thí, nhất định đánh không lại Đoan Mộc Ly. "Ta biết võ công của ngươi rất cao!" Mặc Kỳ Tuyết cũng không biết là nhớ tới cái gì, giống như rất giận, gương mặt lại đỏ bừng. Ách...... Quý Ngữ Hàm suy nghĩ một chút, "Ngươi là...... Sợ tiểu Dật lại chỉnh ngươi?" "......" Mặt Mặc Kỳ Tuyết thoáng chốc đen lại, gầm hét lên, "Không muốn nói tới tên tiểu quỷ ghê tởm đó!" Mọi người đều là cúi đầu nhịn cười, ngay cả khối băng trên mặt Mặc Kỳ Thụy đều có tia cười. "Khụ, khụ, " Quý Ngữ Hàm cố nén cười, "Tiểu Dật thật ra thì rất ngoan, ta bảo đảm nó không đến chỉnh ngươi, như vậy có thể ?" "Ngươi bảo đảm?" "Bảo đảm." Suy nghĩ một chút, Mặc Kỳ tuyết gật đầu, "Ta còn có một điều kiện." "Ừ, nói đi." "Ta không có bạc, ở nơi này, ngươi phải chịu trách nhiệm toàn bộ tiêu xài của ta." "......" Quý Ngữ Hàm rất im lặng mà nhìn nàng, không biết có phải là nàng ấy đang nói đùa hay không. "Ta nói thật !" Mặc Kỳ Tuyết lại nổi lên tức giận, "Phụ hoàng nói ta không nên làm loạn, còn nói chỉ cần ta ra cung, ông ấy liền một lượng bạc cũng không cho ta!" "......" Thì ra là cắt tiền tiêu vặt là biện pháp trừng phạt đã được dùng từ thời cổ đại...... Tầm mắt Quý Ngữ Hàm chuyển sang Mặc Kỳ Thụy. Hắn không cứu tế muội muội của hắn chút nào sao? Mặc Kỳ Thụy lạnh buốt, "Ta cũng không tán thành nàng ra ngoài." "......" Quý Ngữ Hàm rất 囧 hỏi Mặc Kỳ tuyết, "Ngươi một chút tiền cũng không có?" "Không có!" "......" Ai, nhìn đi tiền riêng cũng rất quan trọng. Quý Ngữ Hàm gật đầu, "Ngươi đại khái ở lại bao lâu, dự tính muốn bao nhiêu?" "Ba năm đi, " Mặc Kỳ Tuyết tính toán một chút, "Tiền của các ngươi ta cũng không có thể tùy tiện dùng, liền tiết kiệm, ba trăm vạn lượng đi." "......" Quý Ngữ Hàm trước mắt tối đen. Bình tĩnh, bình tĩnh...... Nàng xoay người hỏi bọn Chu Tước, "Tiền tệ của Phong gian quốc cùng chúng ta đổi thế nào ?" Chắc cũng có tỷ giá hối đoái, nàng ấy không phải nói tiết kiệm sao, nói không chừng hối suất đều là chênh lệch giữa bản Anh với đồng Yên. Chu Tước co giật một cái, "Hàm chủ nhân, ngân lượng bốn nước đều lưu hành như nhau." "......" Nói cách khác, nàng ấy thật sự chuẩn bị ba năm xài hết ba trăm vạn lượng? Quý Ngữ Hàm cũng muốn co giật. "Khụ, khụ, Cửu công chúa, ở tại trong cung, thật ra thì căn bản cũng không có chỗ tiêu tiền......" Ngay cả nàng cho tới bây giờ cũng không tiêu một phân tiền. "Tại sao không có? Ta đã làm tính toán tiết kiệm rồi." "...... Cửu công chúa, số tiền kia quá nhiều, như vậy đi, sau này ngươi xài một khoản tiền, chúng ta liền thanh toán một nữa." Ừ, nàng định trước dạy Cửu công chúa học được cần kiệm tiết kiệm được, có tiền cũng không phải lãng phí như vậy. "Thật ra thì mục tiêu của ta là để cho công chúa mỗi tháng chỉ xài một trăm lượng a......" Mặc Kỳ Tuyết rất nghiêm túc mà suy nghĩ, sau đó hỏi nàng, "Vậy ngươi đưa bao nhiêu?" Gân xanh trên trán Mặc Kỳ Thụy giật một cái, biết rõ ràng muội muội thật thông minh nhưng bệnh cũ lại tái phát. Quý Ngữ Hàm nghe không hiểu, "A? Ta đang nói kế hoạch để cho ngươi tiêu xài......" "Một trăm lượng, " Mặc Kỳ Tuyết ngắt lời nàng, "Ta hỏi là tính toán như vậy, ngươi đưa bao nhiêu?" "...... Năm mươi......" Quý Ngữ Hàm khóe miệng co quắp, nàng hỏi chính là ý này sao? Mặc Kỳ Tuyết nhíu mi, qua nửa ngày, vẻ mặt nghiêm túc hỏi nàng, "Vậy ta được bao nhiêu?" "phù" một tiếng, Thanh Long ngã xuống đất không dậy nổi, những người khác còn lại đều có khuynh hướng miệng sùi bọt mép. "......" Quý Ngữ Hàm cũng sắp không chịu nổi, hoảng sợ nhìn nàng, "Năm mươi lượng......" Không phải nói Cửu công chúa thật thông minh sao...... Mặc Kỳ Thụy thấy mất mặt, mặt khối băng đã nứt vỏ, chỉ có thể làm bộ bình tĩnh mà quay đầu nhìn ngoài cửa. Mặc Kỳ Tuyết nhíu mày chặc hơn, giọng nói bốc lửa, "Thật? Ta không biết tính toán, ngươi đừng gạt ta!" "...... Thật, thật." Thì ra là nàng biết nàng ấy không biết tính toán...... Quý Ngữ Hàm rơi lệ, hiện tại nàng hiểu Mặc Kỳ Tuyết tại sao ở trong cung còn có thể một năm dùng một trăm vạn lượng. Loại năng lực số học này, nếu mười xâu tiền một đồng mua một cây mứt quả, nói ít cũng muốn làm cho người ta đưa ra hai trăm lượng bạc đi...... "Nga, giống nhau, " Mặc Kỳ Tuyết gật đầu một cái, "Thì ra là đây chính là năm phần của mười." Bất quá hôm nay đã hiểu cũng không có tác dụng gì, quay người một cái nhất định lại quên. tật xấu của mình tự mình biết, nàng rõ ràng là học cái gì cũng có thể học được, nhưng có thể đếm được số tựa như nàng có thù oán, ngay cả cơ bản nhất nàng cũng coi là không hiểu. "......" Quý Ngữ Hàm rơi lệ, "Ngươi đồng ý? Vậy cũng nên đem bí mật nói cho ta biết đi?" "Không cần." Không đợi Mặc Kỳ Tuyết mở miệng, bên ngoài thì có thanh âm mang ý cười ngăn cản. Đoan Mộc Ly lắc mình đi vào, không có nhìn Mặc Kỳ Tuyết, chẳng qua là cười ôm lấy Quý Ngữ Hàm, "Tiểu Quả Quả, nàng đã hứa với nàng ấy cái gì?" Sao nhanh như vậy đã trở lại ? Tâm tình của hắn giống như rất tốt, lần này nhất định thu hoạch không nhỏ ? Quý Ngữ Hàm cực kỳ tò mò, dùng tốc độ nhanh nhất đem điều kiện trước đó đã đáp ứng nói lại một lần. "Ừ, " Đoan Mộc Ly cười gật đầu, "Bất quá võ công là chính ta tới dạy đi." Hả? Quý Ngữ Hàm kinh ngạc, hắn sẽ tốt tính như vậy mà dạy người khác võ công? Mặc Kỳ Tuyết vốn vừa thấy hắn liền kích động đến nói không ra lời, nghe được câu này càng thêm mừng rỡ sắp bay lên trời, gật đầu liên tục đáp ứng. "Cùng ta học võ công cơ bản nhất chính là phải luyện tốt khinh công, " Đoan Mộc Ly cười nói, "Ngươi theo ta tới đây." Ách...... Quý Ngữ Hàm cảm giác không ổn. Mặc Kỳ Tuyết không nghi ngờ hắn, lập tức đi theo Đoan Mộc Ly tới ngoài cửa, "Hiện tại đi học sao?" Đoan Mộc Ly lộ ra nụ cười ôn hòa, " Bay nhiều sẽ biết." Vừa nói hắn đưa tay nhắc tới Mặc Kỳ Tuyết, rất bình tĩnh ném về phía không trung, "bay đi." "......" Tất cả mọi người muốn ngã xuống đất. "......" Mặt khối băng của Mặc Kỳ Thụy co quắp một cái, lập tức bay ra, nhưng mà cũng không nóng vội đỡ Mặc Kỳ tuyết. Như vậy cũng tốt, cho muội muội hắn một cơ hội nhận rõ bộ mặt thật sự của Đoan Mộc Ly! Quý Ngữ Hàm im lặng mà nhìn bầu trời, sau này Cửu công chúa nhất định sẽ chết tâm đi...... Nói lúc ấy nàng thấy sao có nam nhân ác liệt như vậy ? Khóc...... "Ngươi tra được gì?" Đem Đoan Mộc Ly kéo đến, Quý Ngữ Hàm nhỏ giọng hỏi. Đoan Mộc Ly cười khẽ vuốt sợi tóc Quý Ngữ Hàm, "Ta trở lại chợ, tra được thân phận bên cạnh nữ nhân hoàng huynh." "Nga?" Quý Ngữ Hàm rất vui mừng nắm chặc hắn tay áo, chờ đáp án, "Là ai? ?" "Tề Mị nhi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]