Phi Phi cũng chỉ là nghe được tin tức, nói nơi này có Tiên Hạc quả, về phần nó cụ thể ở đâu, không có cách nào xác định.
Cho nên vào sơn cốc, bọn họ cũng không đánh nhau, phân công nhau đi tìm.
Hiện tại hoàn toàn là bằng may mắn của mỗi người.
Thụy vương gia tuy rằng đơn thương độc mã, nhưng có chỗ tốt chính là hắn cần tác dụng của Tiên Hạc quả nhất là chính hắn.
Nếu hắn có thể tìm được trước, lại có thể đem Tiên Hạc quả ăn trước khi người khác phát hiện, những người khác cũng chỉ có thể tự nhận không may.
Hiện tại trừ bỏ Quý Ngữ Hàm còn đi theo Đoan Mộc Ly, những người khác đều đều tự tản ra, chuyên chú bắt đầu tìm kiếm.
"Mệt không?" Đi một đoạn đường, Đoan Mộc Ly quan tâm cúi đầu hỏi.
"... Không mệt." Quý Ngữ Hàm không muốn làm người yếu ớt.
Đoan Mộc Ly bật cười xoa khuôn mặt nhỏ nhắn tinh thần mạnh mẽ của nàng, "Nếu không mệt, thì ta muốn phạt nàng."
"... Mệt." Hu hu.
Đoan Mộc Ly cười ôm lấy nàng, thực vô cùng thân thiết lắc, "Ở chỗ này nghỉ một lát, ta gọi là bọn người Thanh Long lại đây bảo vệ nàng."
"Vâng."
"Thực ngoan." Cúi đầu hôn một chút.
Hôn, rồi lại hôn, rồi lại hôn...
"... Nhanh đi tìm Tiên Hạc quả!"
...
Sắc lang bị đuổi đi, còn lại bọn người Thanh Long cùng nhau bị kêu trở về, bảo vệ Quý Ngữ Hàm.
Quý Ngữ Hàm cảm thấy Đoan Mộc Ly thật sự là quá lo lắng.
Rừng cây này tuy rằng không có bóng người, nhưng thực an toàn, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624267/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.