Đoan Mộc Ly vô cùng bình tĩnh lắc lắc cổ tay mình, "Nếu nàng không chạy ra ngoài vài ngày, ta cũng không có cớ để phạt nặng nàng."
"Nga..." Tiểu Dật tỉnh ngộ.
Vẫn là phụ hoàng thông minh! Hắn còn phải học hỏi nhiều.
"Được rồi, ta phải đi bảo vệ nương ngươi."
Đoan Mộc Ly nhìn theo bóng dáng Quý Ngữ Hàm, lộ ra ôn nhu mỉm cười.
"Con cũng muốn phải đi, con cũng muốn đi!"
Tiểu Dật đem hai chân ngắn phát huy, nghĩ muốn đuổi kịp.
Nắm thằng nhóc lên, Đoan Mộc Ly đầu cũng không quay lại đem hắn ném cho Chu Tước ở xa xa, "Ngoan ngoãn ở trong cung đi."
Hu hu... Phụ hoàng khi dễ người, có đi chơi cũng không dẫn hắn theo!
Bay giữa không trung Tiểu Dật cũng bi phẫn.
Về sau hắn muốn dẫn thức ăn nương rời cung trốn đi, hừ!
Quý Ngữ Hàm không biết phía sau có ác ma đang bí mật theo dõi nàng, còn đang đắm chìm trong hưng phấn.
"Phi Phi, Phi Phi! Ngoài cung bầu trời càng thêm xanh!"
Phi Phi khóe miệng run rẩy hai cái, "Rõ ràng là cùng một bầu trời."
"Tâm tình không giống... Hả?"
Quý Ngữ Hàm vừa trả lời, lại thấy không thích hợp, hoảng sợ quay đầu.
"Phi Phi, thanh âm của ngươi..."
Sao lại đột nhiên biến thành trầm thấp ?
"Thanh âm có gì không đúng ?" Phi Phi bất mãn trở mặt xem thường.
"... Rất giống thanh âm nam nhân a..."
"Vô nghĩa! Ta vốn chính là nam nhân !"
"..." Cái gì?
Nhìn xem nàng... Không, hiện tại nên là "Hắn", Quý Ngữ Hàm run lên.
"Vậy ngươi việc gì mặc nữ trang, còn hoá trang..."
"Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-khong-the-an-ta/1624261/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.