Chương trước
Chương sau
Một là Hoàng Thượng, một là Vương gia, hai người hàn huyên vài câu...
Khụ, kỳ thật Đoan Mộc Ly chỉ là khách sáo vài câu, khối băng nam nhân vẫn mang khuôn mặt đông lạnh không có biểu tình, trừ bỏ gật đầu, ít có đáp lại.
Thụy vương gia có tật xấu không thường mở miệng, mọi người đều nghe nói qua, cũng không có người nào cảm thấy hắn như vậy là cố ý khiêu khích, khi nói chuyện, bọn họ đã đi vào Hiên Di Cung ngồi xuống.
Ngươi là bồn hoa, ngươi là bồn hoa...
Quý Ngữ Hàm luôn luôn ở trong lòng thôi miên chính mình, tận lực giảm xuống sự tồn tại của chính mình, hy vọng khối băng nam kia đừng phát hiện ra mình.
Hu hu, đêm nay mang cái khăn che mặt đến là rất sáng suốt !
Ngồi ở giữa Quý Ngữ Hàm vẫn khẩn trương, chỉ e khối băng nam nhân kỳ thật có một lúc cẩn thận nổi dậy mà làm chuyện bát quái, đột nhiên tò mò xem bồn hoa như nàng có hình dáng ra sao, lại sẽ đem khăn che mặt của nàng xốc lên.
May mà, chuyện như vậy không có phát sinh, khối băng đại gia hắn vẫn một mực yên lặng không lên tiếng, ăn cơm, giống như nửa điểm cũng không muốn để ý tới những người khác.
Ở đây các đại thần cùng dự tiệc đều trợn tròn mắt.
Bọn họ biết Thụy vương gia Phong Gian Quốc tính tình gì, hắn có loại phản ứng này cũng không kỳ quái.
Nhưng vấn đề là...
Lần này là hắn tìm tới cửa.
Nếu không có việc gì, vì sao hắn phải chạy đến hoàng cung, còn không nói một câu?
Chẳng lẽ là... Xuất môn quên mang tiền ?
Bọn người Thanh Long tứ đại thị vệ trong đầu hốt hoảng lại còn một ý tưởng khác.
Đồn rằng Thụy vương gia thực thông minh...
Suy nghĩ giống như quả thật có chút vấn đề...
Đáng tiếc!
Anh hùng vẫn chưa đến tuổi xế chiều, vậy mà đã hồ đồ, aiiiii.
Cảm giác người ngồi ở bên cạnh mình cũng không nhúc nhích, giống như bị điểm huyệt, Đoan Mộc Ly nghi hoặc nhìn về phía nàng.
Tiểu nha đầu này đang làm cái quỷ gì?
Không nên nhìn nàng, để nàng làm bồn hoa đi!
Hu hu, đừng đem lực chú ý của người khác dẫn tới trên người nàng!
Cũng không thể nói chuyện, tay Quý Ngữ Hàm dưới bàn liên tục ra dấu với Đoan Mộc Ly.
Hu hu, ăn cơm ngoan ngoan, đừng nhìn loạn chung quanh!
Cũng không biết Đoan Mộc Ly nghe có nghe hiểu được hay không, tóm lại hắn nhìn đến Quý Ngữ Hàm tay đã loạn lên, phản ứng là ——
Bình tĩnh đưa tay cầm.
Một màn này đều phát sinh ở dưới bàn, vẻ mặt của hắn đều không có một chút biến hóa, nhìn ra không nửa điểm sơ hở.
Quý Ngữ Hàm muốn đem tay rút ra, lại sợ động tác quá lớn khiến cho khối băng nam nhân chú ý, chỉ có thể cong ngón tay lên, lấy móng tay đâm Đoan Mộc Ly.
Đoan Mộc Ly đương nhiên là không thể khiến nàng đâm xuống, cho nên hắn...
Thực bình tĩnh thay đổi tư thế, cùng mười ngón tay của Quý Ngữ Hàm nhanh chóng giữ chặt lại.
"..." Quý Ngữ Hàm bi phẫn.
Tại sao mặc kệ đang ở tình huống nào, hắn giống như đều có thể chiếm tiện nghi của nàng?
Chẳng lẽ là hắn đặc biệt học qua? !
Rất có thể! Hu hu, sắc lang khoác da mỹ nhân...
Động tác hai người bọn họ, người bình thường nhìn không ra, nhưng không lừa gạt được ánh mắt của khối băng nam nhân võ công cao thâm, sức quan sát sâu sắc.
Nhưng mà cũng không hề có biểu hiện gì, vẫn như cũ vùi đầu ăn cơm.
Đại thần cùng dự tiệc thực ai oán.
Hoàng Thượng gọi bọn hắn đến đây, bọn họ lại không thể không ăn cái gì.
Nhưng mấu chốt là...
Ai, có Thụy vương gia lạnh buốt ở chỗ này, sao lại có cảm giác ăn cơm sẽ bị đau bụng?
Càng kỳ quái là... Rõ ràng là Hiên Di Cung thực sạch sẽ, sao không khí đột nhiên liền lên men (bị chua)?
Bạn khối băng vẫn như cũ cúi đầu cũng không để ý đến ai, căn bản không ý thức được trên đầu của mình có một chữ “Chua” thật to.
Một buổi cơm rốt cục ăn xong, sau vài câu hàn huyên nhạt nhẽo, bạn khối băng đột nhiên như là vừa chú ý tới Quý Ngữ Hàm, lạnh buốt mở miệng hỏi ——
"Vị này là?"
Đúng vậy, đây là ai a!
Cả đêm mọi người như ai oán đột nhiên đều kích động giống như đang đấu gà.
Phía trước cái khăn che mặt của Quý Ngữ Hàm xốc lên, bọn họ nhận thức khuôn mặt xinh đẹp này thật sự yêu mị, đây là người lần trước khi lâm triều...
Ngừng, không thể nhớ lại một màn kia!
Da đầu mọi người ở đây đều run lên, cố gắng ngừng nhớ lại.
Hoàng Thượng rốt cuộc là đem vị tiểu thư này thành người có vị trí như thế nào?
Lúc này có thể tiết lộ một chút hàm ý để cho bọn họ biết được không?
Không thể không nói, vị Thụy vương gia lạnh như băng hỏi một vấn đề thật quá đúng!
Bạn khối băng ở trong cảm nhận của mọi người nháy mắt liền anh tuấn...
Khụ, kỳ thật người ta vốn cũng là đại soái ca kinh thiên động địa, chẳng qua mặt lạnh một chút, không thân thiết với dân chúng như Đoan Mộc Ly vậy.
Một phòng mọi người đang chờ đáp án của Đoan Mộc Ly.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.