Tạ Du vừa bước ra khỏi Dưỡng Tâm Điện thì gặp phải đồng liêu là Hứa Anh Khuyết.
Nhìn thấy Hứa Anh Khuyết chắp tay chào hắn rồi định đi vào Dưỡng Tâm Điện, hắn vội kéo người sang một bên: “Này, huynh từ từ đã, chờ một chút rồi vào.”
Hứa Anh Khuyết nghi hoặc trong lòng: “Là có đại thần nào ở bên trong sao?”
Tạ Du xua tay: “Không phải, không phải.” Hắn nháy mắt ra hiệu nói: “Là hậu phi, đang tình nồng mật ý với Hoàng Thượng, nếu huynh không vội thì đợi vị hậu phi đó rời đi rồi vào.”
Ngoại thần và hậu phi luôn phải tị hiềm, tuy bọn họ là ngự tiền thị vệ hầu hạ ở tiền điện nhưng không phải là thái giám, tránh được thì nên tránh.
Hứa Anh Khuyết dung mạo anh tuấn, khí chất nho nhã. Nghe nói vậy, mày hắn giãn ra, chắp tay nói: “Đa tạ Du huynh nhắc nhở.”
Hai người cùng nhau đi ra ngoài, Tạ Du nói: “Lần này huynh xuất cung lâu như vậy, nghe nói là đến huyện Ngộ?”
Hứa Anh Khuyết “Ừm” một tiếng: “Gặp chút rắc rối, kéo dài mất vài ngày mới thoát thân được.”
Tạ Du không tiếp tục hỏi, lại nhớ đến chuyện vừa rồi có chút cảm khái: “Lúc huynh rời Thượng Kinh, hậu cung vẫn còn gió yên sóng lặng, như ta thấy bây giờ thì sắp động trời rồi.”
Hậu cung và triều đình vốn có quan hệ mật thiết với nhau, nên có không ít người nhìn chằm chằm.
Hứa Anh Khuyết thu lại nụ cười nhã nhặn trên mặt, trầm mặc một chút rồi hỏi: “Có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-ep-ta-cung-dau/2450606/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.