Đại Lục đưa hai tấm thiếp mời cho Thường Lưu, để hắn an bài gửi đến An Tây Bá phủ và Chương gia.
Thường Lưu cũng có lòng, không giao việc này cho những thái giám hay chạy việc vặt ra ngoài cung mà tự mình đi một chuyến.
Trước giờ, nô tài xuất cung làm việc đều đại diện cho ý tứ của chủ tử ở sau lưng, không ai ngu ngốc đến mức đi gây phiền phức cho thái giám, huống hồ là tổng quản thái giám, tâm phúc bên cạnh chủ tử.
Cung nhân đến phủ, cho dù không phải thái giám truyền chỉ, cả nhà từ trên xuống dưới đều phải ra ngoài tiếp đón. Lão gia không có nhà, lão phu nhân dẫn theo nhi tử và con dâu nhanh chóng sửa soạn cùng nhau ra ngoài đón người.
Người trong cung đột nhiên đến, không biết là họa hay phúc, trong lòng mọi người đều cảm thấy bất an.
Cố thị dìu lão phu nhân, nói: “Lệnh – Quý nhân không biết có chuyện gì? Sao lại có cung nhân đến?”
Phùng thị nhanh miệng nhất: “Còn có chuyện gì, năm nay ngày tết không tặng quà, chẳng lẽ giờ lại muốn tặng quà cho chúng ta? Đây chắc không phải chuyện tốt gì!”
Hứa thị lau miệng, cau mày nói: “Tam đệ muội nói năng cẩn thận.”
“Ta muốn gì không quan trọng, nếu để ta nói thì dạo này chất nữ cũng quá nổi bật rồi, rêu rao như vậy, trước sau gì cũng xảy ra chuyện.” Phùng thị hớn hở, tự coi mình là thầy bói phán.
Lão phu nhân không có kiên nhẫn nhìn dáng vẻ ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-ep-ta-cung-dau/2450589/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.