Phim truyền hình đã bắt đầu công chiếu tập đầu tiên, mở màn bằng cảnh Mộ Thần đang mặc áo hoàng tử quỳ trước ngự thư phòng, bên ngoài trời đang đổ đại tuyết, giá lạnh vô cùng, có một thái giám cũng đang quỳ bên cạnh che ô, một bên đang rất muốn cất lời khuyên nhủ nhưng nhìn thấy dáng vẻ kia lại không dám nói ra.
Trong thư phòng, lão thái giám đang đứng bên cạnh hoàng thượng, hầu hạ người trong lúc đang phê tấu chương, nói: “thất Hoàng tử đã đứng bên ngoài hai canh giờ, hoàng thượng… ngài xem…”
“Hừ…” hoàng đế nổi giận, ném cây bút lông xuống: “Nó muốn quỳ thì cứ cho nó quỳ, chính là muốn bức trẫm đây…”
Lão thái giám chẳng còn cách nào chỉ có thể lặng lặng lui ra ngoài. Nhìn thấy người thất hoàng tử đã cứng vì lạnh, chua xót nói: “Điện hạ, ngài vẫn lên trở về đi, thánh chỉ đã ban, không thể thu hồi.”
Mộ Thần ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu, cao giọng nói với vào trong ngự thư phòng: “Phụ Hoàng… nhi thần không cầu người thu hồi thánh chỉ đã ban, chỉ cầu phụ hoàng âm chuẩn cho nhi thần đi dẹp loạn dân tộc Hung nô…”
Trong ngự thư phòng là một khoảng tĩnh mịch, không ai trả lời. Lão Thái Giám lắc đầu trở lại vào trong. Tuyết vẫn còn rơi lả tả xuống trước sân ngọc trống trải, một thân ảnh cao ngạo đang quỳ kia giống như trong một bầu trời dày đặc tuyết có một cây tùng bất khuất không chịu ngã xuống.
“Điện hạ… chúng ta đi thôi, không nên để hoàng hậu nương nương lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dung-nghich/2991011/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.