Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Như Heo.
Chương 13: Trừng phạt.
Ngu Đường đi được vài bước lập tức cứng người, chậm rãi quay đầu: "Cậu, cậu vừa nói gì..."
Tống Tiêu mở mắt nhìn hắn, sau đó chậm rãi kéo chăn lên che nửa bên mặt mình: "Không nói gì hết."
Ngu Đường bước nhanh lại giường Tống Tiêu, nhìn y, đôi môi mỏng mím lại chặt chẽ. Trầm mặc thật lâu sau, Ngu Đường hạ quyết tâm ngồi xuống giường nhìn thẳng vào y: "Quân Trúc."
"Ừ..." Tống Tiêu lên tiếng, lại tiếp tục chôn mình trong chăn.
Ngu Đường chậm rãi vươn tay, kéo chăn xuống một chút, lộ ra cái mũi ửng đỏ của người nào đó, hỏi: "Che kín như vậy, không thấy ngộp hả?"
Tống Tiêu: "..."
Dưới lầu truyền đến tiếng chú bảo vệ la hét dữ dội: "Có biết mấy giờ rồi hay không?"
"Xuỵt--" Tống Tiêu ra hiệu Ngu Đường đừng nói chuyện, nhanh chóng đi ngủ, nếu như để cho bảo vệ phát hiện, thế nào cũng bị trừ điểm.
Ngu Đường nhìn y, không nói được lời nào trở về giường mình. Tuy rằng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng chỉ có thể một mình buồn bã trong lòng, ngã đầu lên gối.
Tống Tiêu nhìn theo bóng dáng biệt biệt nữu nữu(*) của Hoàng Thượng, nhịn không được cong mắt lên cười.
(*): Có ai còn chưa biết biệt nữu là gì không ta? Cái này đại loại nó là cái bệnh của con gái: anh này nói không là có, nói có là không, miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo. Đó giờ tui toàn thấy biệt nữu thụ, giờ mới lòi ra thằng biệt nữu công, chết cười với ẻm!
...
Dưới lầu ký túc xá, nhóm 4G còn đang đứng đó nghe chú bảo vệ phê bình.
"Lại là bốn người các cậu, lần trước về muộn tôi đã bot qua một lần rồi, lần này nhất định phải trừ điểm." Chú bảo vệ nghĩa chính ngôn từ mà nói.
Bởi vì trung học Thánh Mông luôn muốn hội nhập quốc tế, cho nên mới chọn chế độ điểm số, điểm số này được tính dựa trên thành tích học tập, chuyên cần làm bài tập, tham gia các hoạt động đoàn thể, thậm chí còn bao gồm cả biểu hiện ở ký túc xá. Điểm số này đối với những học sinh có ý định đi du học nước ngoài rất quan trọng.
"Tùy thầy." Hàn thiếu bị cho leo cây tâm trạng vốn là không tốt, cộng thêm việc bị bảo vệ khó dễ như vậy, tính xấu liền nổi lên.
Trong lúc chú bảo vệ xoay người lại lấy biên bản, bốn người nhanh chóng trao đổi ánh mắt với nhau. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một người đẩy ngã bảo vệ, trong khi đó ba người còn lại nhanh chóng chạy vọt lên trên lầu.
Sáng ngày thứ hai, lúc chạy thể dục buổi sáng, lại nghe thấy giọng nói gầm rú của giáo viên chủ nhiệm vang lên trong loa phát thanh: "Thông báo phê bình, tối qua trò Tưởng, trò Thẩm, trò Hàn, trò Dương lớp năng khiếu 10-3 trở về sau thời gian đóng cửa ký túc xá, bị bảo vệ bắt được. Bốn em vừa nêu trên lập tức viết bảng kiểm điểm mười ngàn chữ nội trong tuần này nộp lên phòng giáo dục, dựa vào biểu hiện bảng kiểm điểm có sâu sắc hối cải hay không, sau đó mới quyết định bước xử phạt tiếp theo."
"Ôi chao, hèn chi tui nói sao mà chưa thấy 4G, chắc là bị chú bảo vệ đánh cho một trận rồi đây mà?" Lớp trưởng lớp 11 vui sướng khi người gặp họa, vừa nói vừa đảo mắt nhìn quanh một vòng, quả nhiên không thấy "bốn con chim lông vàng" kia đâu cả.
"Chú bảo vệ lợi hại vậy sao?" Tống Tiêu hỏi Tiền Gia Huy đứng bên cạnh.
"Tui có biết đâu!" Tiền Gia Huy cũng trố mắt, bình thường nhìn dáng dấp chú bảo vệ gầy gò yếu ớt như vậy, ai biết được một mình ổng lại có thể quật được bốn thằng trẻ trâu to xác kia chứ.
Đúng lúc này, giọng nói của cô chủ nhiệm lại tiếp tục vang lên trên loa phát thanh: "Bổ sung thêm một câu nữa, các bạn học năm nhất có thể chưa biết, bảo vệ phòng ngủ nam sinh là lính thủy đánh bộ đã xuất ngũ, ai muốn làm trái kỷ luật, trước tiên mời xem lại thân thể của mình một chút cái đã!"
Tống Tiêu nghe đến đây không khỏi sửng sốt, tuy rằng không biết lính thủy đánh bộ là cái gì, nhưng thân thủ của ổng rất lời hại, chả trách lúc trước phụ thân lại nói đây là trường học quý tộc, quả nhiên là nơi ngọa hổ tàng long. Trong lúc thất thần, không cẩn thận chạy nhanh một bước, thế là đụng trúng Ngu Đường chạy đằng trước.
Lớp năng khiếu 10-1 không hẹn mà cùng lặng thinh, chờ lớp trưởng đại nhân quay đầu đánh người.
Ngu Đường quay đầu lại, sau đó kéo Tống Tiêu lên chạy song song với mình: "Có đụng trúng mũi không?"
Tống Tiêu lắc đầu, chuẩn bị trở về hàng ngũ của mình, lại bị tóm lấy không cho phản khán.
"Đụng trúng lớp trưởng, phạt cậu chạy cùng tớ!"
==========
Tiểu kịch trường đặc biệt nhân ngày lễ tình nhân:
Chủ khách sạn: "Khuyến mãi đêm Thất Tịch, phòng công chúa, phòng cưới đại hạ giá đê~~"
Cửa hàng bán hoa: "Chín mươi chín đóa hoa hồng, dành tặng cho người tình nhỏ yêu quý nhất của anh."
Tiệm bán Socola: "Nghe nói đêm Thất Tịch, bao cao su với socola mới là tuyệt phối a~"
Ngư Đường: "Hôm nay là Thất Tịch đó."
Tiêu Tiêu: "Thất Tịch thì sao, chúng ta đâu cần làm nữ công."
Ngư Đường: "Làm nữ công cái gì?"
Tiêu Tiêu: "Đêm Thất Tich không phải là cầu Chức nữ được khéo tay thêu thùa hay sao?"
Ngư Đường: "Không không, đêm Thất Tịch bây giờ đã thành lễ tình nhân rồi."
Tiêu Tiêu: "Lễ tình nhân là cái gì?"
Ngư Đường: "Ha ha, lễ tình nhân là làm những chuyện "ư ư a a" đó."
Tiêu Tiêu: "Ư ư a a là làm cái gì?"
Ngư Đường: "Thì là hai người ra ngoài thuê phòng, sau đó là cảnh tắt lửa tối đèn, sau đó ha ha ha..."
Tống Tiêu: "À!"
Ngư Đường: "À cái gì mà à? Ngươi không cần lễ tình nhân sao?"
Tống Tiêu: "Ta không có tình nhân thì cần lễ tình nhân làm cái gì?"
Ngư Đường: "... Vậy ta là gì?"
Tống Tiêu: "Ngươi là chồng của ta đó!"
Ngư Đường: "Nói cũng đúng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.