Phú Ngọc Hoàng mắng thầm xong, rồi ngước lên nhìn Liêu Nguyệt, nở nụ cười giả tạo, nâng chén rượu lên mời, giả vờ như không có chuyện gì.
"Đa tạ ngài chỉ giáo..."
Liêu Nguyệt cũng nâng chén rượu lên về phía hắn nở một nụ cười nửa miệng như đáp lại thái độ ngạo mạn khó ưa kia.
Phú Bích Ly từ đầu tới cuối vẫn không màng tới cuộc trò chuyện của hai người kia mà cứ nhìn lên bàn thức ăn, rồi lâu lâu lại lén nhìn về phía Dương Tử, nhưng lại một lần nữa, không hẹn mà gặp hai ánh mắt đang lén nhìn nhau lại vô tình va vào nhau, khiến cả hai người cũng đồng thời nảy sinh cảm giác ngại ngùng mà cúi đầu che đi.
Dương Yến bị tên thái tử nhìn mãi mà cũng rùng mình khó chịu, nàng nhận ra bản thân mình sắp rơi vào một tình thế nguy hiểm nên vội nói với phụ thân xin phép về trước, rồi nàng cũng nhanh chân mà lui đi khỏi buổi yến tiệc.
Buổi yến tiệc vẫn tiếp tục sau đó, Liêu Phàm thì mặc kệ mọi người nói chuyện, hắn cứ cúi đầu nâng chén rượu uống như đang mang một bầu tâm sự khó tả.
Cũng tại buổi tiệc đó, có một người cũng mang tâm sự khó tả hơn cả Liêu Phàm, đó là Văn Bích, Văn Bích buồn bã khi nhận ra ánh mắt của Liêu Nguyệt ngoài hướng về chén rượu, thì chỉ toàn hướng về phía Dương Yến, khiến lòng của nàng cũng dâng lên một cảm xúc khó chịu, cơn ghen tuông bên trong nàng bất giác đang được hình thành lúc nào không hay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/3322463/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.