🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Yến cũng đang phụ dọn đĩa, thì nhìn sang chiếc giường, thấy chỉ đủ hai người nằm, nét mặt cũng bất an.



Tống Phi nhìn theo hiểu ý nói nhanh.



"Cô nương không cần phải lo, ta với đệ đệ cô, cùng tên kia sẽ ra ngoài canh gác, đề phòng kẻ xấu lại tìm đến. Cô và tiểu cô nương kia cứ nghỉ trong phòng."



Dương Yến có ý từ chối.



"Dù sao cũng là nhà huynh mà, như vậy có vẻ không hay cho lắm."



Sương Sương tiến lại nắm lấy tay Dương Yến kéo lại chiếc giường.



"Muội là Sương Sương, rất vui được làm bạn với tỷ, tỷ không cần lo lắng đâu, bọn họ là nam nhi, một đêm ngủ bên ngoài không chết được đâu."



Sương Sương vừa nói vừa nhìn hai người còn lại ánh mắt tràn đầy uy hiếp.



Dương Tử chỉ gật đầu nghe theo.



"Đúng rồi tỷ, đều là nam nhi, nam nhi."



Nói xong còn ráng gượng cười một cái.



Tống Phi đi nhanh ra nhìn ngoài sân tò mò.



"Mà tên kia đi lâu thật đấy."



Câu nói vừa dứt hắn cũng bước vào. Lăng Tiêu nhìn mọi người vừa cười vừa nói.



"Ta chuẩn bị củi đốt bên ngoài sẵn rồi, hai ngươi cũng ra đi, để hai cô nương này nghỉ ngơi sớm."



Dương Tử trầm trồ bước ra nhìn.



"Không ngờ là huynh biết trước mà chuẩn bị củi luôn đó, hay thật nha."



Tống Phi khép cửa lại bước ra ngồi quanh đống lửa.



"Ngươi biết ta?"



Lăng Tiêu vừa bỏ củi vào lửa vừa xoay sang nhìn Tống Phi.



"Huynh hỏi ta?"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769671/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.