Dương Tử nhìn lại, thấy người vừa bị mình đẩy ngã ra là Liêu Nguyệt, mặt lúc này cũng dần tái mét.
"Cửu điện hạ, ngài không sao chứ?"
Liêu Nguyệt đứng dậy phủi phủi tà áo, đầu óc đã mơ hồ choáng váng, bước chân lảo đảo tiến lại gần Dương Tử.
Dương Tử bất động, mắt chằm chằm vào Liêu Nguyệt, như muốn nín thở.
Liêu Nguyệt đặt hai tay lên vai Dương Tử, mặt đối mặt, dần tiến gần lại, gần đến nỗi mà có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.
Liêu Nguyệt khựng lại ở một khoảng cách của sự đụng chạm, chỉ cần thêm chút nữa thì môi hai người sẽ dán chặt vào nhau.
Tiếng đập "thình thịch" từ trong lồng ngực của Dương Tử càng ngày càng lớn, có cảm tưởng như nó sắp nổ tung.
Liêu Nguyệt như có thể nghe thấy được, nở nụ cười gian, hơi nghiêng đầu sang một bên, nói nhỏ vào tai Dương Tử, hơi thở ấm từ miệng của Liêu Nguyệt cũng phả ra nhẹ qua vành tai Dương Tử, khiến tai Dương Tử vô thức ửng đỏ.
Lúc này trong không khí rượu nhạc sênh ca, vẻ mặt bối rối ngượng đỏ của Dương Tử lại phù hợp đến lạ, ánh nến bập bùng soi rọi vào khuôn mặt xinh đẹp.
"Đệ đệ, đệ đẹp y như tỷ tỷ của đệ vậy đó. Phải chi đệ cũng là nữ tử. Ta nhất định sẽ nói với hoàng thượng tứ hôn cho ta với đệ. Tiếc thật, vẻ đẹp này... cũng thực là có nét riêng. Đệ và tỷ của đệ, đúng là khiến ta.... "
Dương Yến từ xa trông thấy, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769653/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.