A Hoa nhìn Văn Bích buồn rầu nên cũng không vui mà bắt chuyện. 
"Tiểu thư, cây mận trong vườn kết trái rất nhiều. Nô tì đưa tiểu thư đi xem nha. Ngồi mãi trong phòng cũng chán." 
Văn Bích gật đầu, đi ra vườn phía sau cùng cô hầu. 
...... 
Tại Phủ Liêu Phan lúc này. Liêu Phan đang đập phá mọi thứ trong phòng, mặt tức giận, hét to. 
"Tại sao! Tại sao chứ, ta cố lấy lòng phụ hoàng, từ trước đến giờ là vô bổ sao? Tại sao lại chọn một kẻ như hắn, ta thực không phục!" 
Nguỵ Thúc Khang cũng không dám lên tiếng, đứng cúi người im bặt, mặc kệ tứ hoàng tử đập phá đồ trong phòng. 
Khi đập hết mọi thứ xong, Liêu Phan ngước lên nhìn Nguỵ Thúc Khang ánh mắt xảo quyệt mà ra lệnh. 
"Ngươi mau chuẩn bị ngựa, cùng ta đi biên giới Nam thành." 
Nguỵ Thúc Khang cúi đầu nhận lệnh rồi nhanh chân rời đi chuẩn bị. 
"Thuộc hạ tuân lệnh." 
....... 
Phủ Liêu Nguyệt. 
Văn Bích đứng lên mỏm đá cố vớ tay lấy chùm mận phía trên. 
Bỗng nàng trượt chân, may thay Liêu Nguyệt đi ngang qua trông thấy vội chạy đến đỡ lấy nàng. 
Văn Bích nằm gọn trong vòng tay của Liêu Nguyệt, đây là lần đầu nàng nhìn Liêu Nguyệt với khoảng cách gần như vậy. Phải nói là Liêu Nguyệt có dung mạo khá là tuấn tú, nhìn kỹ cũng rất xinh đẹp. Dù là nam tử nhưng có thể miêu tả là một nam tử có nét đẹp bất phàm, nam hay nữ đều phải e thẹn trước vẻ đẹp của người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-dam-tac-nhat-ma-ta-biet/2769318/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.