Chương trước
Chương sau
Cả một đêm trôi qua Mạnh Hạ Hạ cứ thế vừa buồn ngủ vừa sợ hãi với bí mật mà nàng phát hiện ra, mài mực đến canh 5 hắn mới thả cho nàng về.

" Nàng ta muốn về thế sao" hắn vừa mở miệng nói nàng về đi, nàng liền nhanh chóng cúi chào hắn rồi ra về, khiến mặt Duật Hy có chút khó coi, hắn chỉ muốn dùng cách gì đó để trừng phạt nàng thôi mà, các cách khác thì hắn không nhẫn tâm đành dùng cách này, khiến cả hắn cũng chịu cực khổ.

Mạnh Hạ Hạ sau khi ra khỏi Di hòa cung thì vội vàng đi tìm cửu sư huynh, thấy sư huynh đang đi tuần tra liền bất chấp nguy hiểm mà tới gần.

" Phương Tần nương nương sao người lại ở đây". A Cửu thấy bộ dạng sợ hãi của sư muội liền lên tiếng

" Ta làm rơi ngọc bội rồi, các ngươi giúp ta tìm đi".

"Mau các ngươi giúp nương nương tìm thử đi". A Cửu phân tán cấm vệ binh còn mình thì ở bên cạnh sư muội ngồi xuống giả vờ tìm.

" Sư muội, muội muốn gặp ta".

" Sư huynh muội hình như biết cô cô ở đâu rồi, muốn gặp cha bàn bạc".

A Cửu nghe nàng nói vậy thoáng giật mình " Được để ta nghĩ cách".

..

Buổi trưa Mạnh Hạ Hạ nằm trên giường không sao ngủ đi được, nghĩ tới 20 năm đều có một người, luôn ở bên dưới chỗ hắn sinh sống như vậy, dù là cô cô nàng, nàng vẫn cảm thấy sợ hãi.

" Cha sao người vào được đây". Thấy có tiếng động trên mái nhà, Mạnh Hạ Hạ liền giật mình tỉnh dậy, đang định tìm chỗ ẩn mình, liền thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện.

" Hạ nhi ,Cửu nhi nói con biết chỗ của cô cô con". Mạnh Đồ nghe có tin tức của muội muội liền bất chấp sống chết vào cung.

" Dạ cha, con đoán cô cô là ở tẩm cung của hoàng thượng , ở bên dưới long sàn ngay chỗ ngự thư phòng.

" Cái gì" Mạnh đồ nghe ra lời con gái nói không kiềm chế được, sau đó lại tức giận mắng chửi "đồ đàn bà độc ác, không ngờ bà ta lại ác độc như vậy, ta thật không thể nghĩ ra bà ta thế lại rắn rết như vậy" Mạnh Đồ nghe lời con gái nói trong lòng tức giận không thể tả nổi, nếu như vậy thì quá ác độc rồi".

" Cha nhưng con không có cách nào xem được cả". Mạnh Hạ Hạ thấy thái đội của cha liền run run nói.



" Hạ nhi, để cha an bài, ngày mai con tới ngự thư phòng của hoàng thượng phối hợp là được"

Mạnh Đồ kìm nén cơn tức nói với nàng.

Buổi tối Mạnh Đồ mặc đồ đen, bịt mặt rồi dùng mê hương khiến đám lính canh bên ngoài Di hòa cung ngất đi, rồi lẻn vào tẩm cung của hoàng thượng, ông cố ý làm hành động có chút lớn khiến hoàng thượng tỉnh giấc.

" Hôm nay ngươi phải chết" Mạnh Đồ giơ đao về phía giường ngủ hoàng thượng nhưng trong chăn không có người, đúng như ông đoán hoàng thượng đã nghe thấy tiếng động mà thức giấc.

" Ngươi là ai, ai phái ngươi đến".Duật Hy cầm kiếm chỉ về phía tên thích khách, cấm vệ cung trong cung làm việc thật không tốt, thích khách lẻn cả vào tẩm cung của hoàng đế mà không ai hay.

" Ngươi chết ta sẽ nói ngươi biết" Mạnh Đồ lần nữa lên tiếng.

" Keng" Bỗng từ trên cao Võ Kim thị vệ của hoàng thượng từ trên sàn nhà lao xuống, nhắm đúng vị trí tên sát thủ mà hướng tới, Mạnh Đồ là cao thủ, nghe thấy tiếng động liền giơ kiếm lên ngăn chặn đường kiếm của võ kim, cố ý dụ thị vệ ra chỗ ngự thư phòng, 2 bên giao đấu, võ kim dùng chân đạp vào ngực tên sát thủ, khiến hắn ta nằm xuống đất, thấy vậy Võ Kim dùng kiếm giơ lên chém xuống, Mạnh Đồ dùng sức lăn một vòng sang bên cạnh để những nhát kiếm của Võ Kim cứ thế chém xuống sàn của ngự thư phòng, cảm thấy kế hoạch đã thành công, mạnh đồ tìm đường tẩu thoát cho mình. Ở bên ngoài cấm vệ quân nghe tiếng động lũ lượt chạy tới, bên ngoài A Nhất, A Nhị, A Tam chờ sẵn Mạnh Đồ ở bên ngoài phối hợp cùng nhau mở con đường sống, cùng với ở bên kia 5 người khác từ bên ngoài đánh vào trong, nhân lúc binh lính đến chưa đông phối hợp phá vòng vây.

Ở bên góc tối Mạnh Hạ Hạ lo lắng sự an nguy của cha và các sư huynh mà lòng không yên, dùng phi tiêu giúp họ sử lý vài tên cấm vệ quân, mong rằng Cửu sư huynh có cách ứng biến, với quân lính từ bên ngoài vào cung cứu viện.

"Soẹt" Mạnh Đồ bị một tên cấm vệ quân làm cho bị thương, Mạnh Hạ Hạ nhìn thấy liền lo lắng không thôi, cầm lấy thuốc nổ trong tay, bịp mặt xông vào từ bên ngoài đánh tới.

" Sư muội, đi đi, chúng ta cầm cự được" Đại sư huynh thấy người mặc đồ đen vóc dáng mảnh khảnh xông tới liền đoán là sư muội liền lên tiếng".

Nghe A Nhất lên tiếng 9 người kia đồng loạt nhìn về phía nữ nhân kia, ánh mắt lo lắng, cố gắng tiêu diệt đám cấm vệ quân.

" Cha người không sao chứ" Cha nàng dùng hết vốn liếng đặt cược vào vụ này rồi.

" Hạ nhi con không nghe lời, phá vỡ kế hoạch của ta" Mạnh Đồ nhìn con gái tức giận, nếu hôm nay ông chết, còn có Hạ nhi thay ông cứu tiểu muội, nhưng hiện giờ nó đang ở đây, nếu như tất cả cùng bị bắt kế hoạch kia của ông coi như đổ bể.

Mạnh Hạ Hạ thấy cha điên cuồng như vậy thật sợ hãi, cha vì muội muội mà hy sinh mình và 9 người đồ đệ của mình sao, hy sinh người bất chấp mạng sống theo cha tới đây sao, Mạnh Hạ Hạ nước mắt cứ thế chảy ra, chả nhẽ bao năm nuôi dưỡng chỉ để có ngày hôm nay.

Nhưng Mạnh Hạ Hạ hiểu lầm cha nàng rồi, trong người ông có giấu thuốc nổ, nếu không cầm cự được sẽ dùng thân mình mở đường cho bọn họ nhưng chưa kịp ra tay

" phùm, phùm" Sư phụ, sư huynh đi thôi



" A Hồ tới đúng lúc lắm". A Hồ dùng thuốc nổ có chứa Mê Hương trận ném về chỗ binh lính kia khiến một khoảng bao bọc khói trắng xoá.

Mạnh Hạ Hạ thấy thế cũng kích hoạt thuốc nổ trong tay ném về phía cấm vệ quân.

Bọn họ thành công phá được vòng vây, thành công chạy ra cổng hoàng cung.

Bên ngoài A Cửu thành công mở đường, nhóm người Mạnh Đồ thành công trốn thoát.

Sự việc này diễn ra rất nhanh chóng, nhưng chỉ cần chậm một li là bọn họ tất cả có thể chết trong tay cấm vệ quân.

Ra khỏi hoàng cung, Mạnh Đồ ôm vết thương yếu ớt căn dặn con gái.

" Hạ nhi, còn lại giao cho con"

'

" Sư huynh giúp muội chăm sóc cha". Mạnh Hạ Hạ nhìn vết thương ở tay cha lo lắng.

" Yên tâm, sư muội bảo trọng".

...

" Hoàng thượng bọn chúng có nội ứng chạy thoát rồi" .

" Có bao nhiêu tên". Duật Hy nhớ lại sự việc vừa rồi đúng là bọn chúng thật ngông cuồng rồi.

" Theo như thần quan sát là 11 tên" Võ Kim nhớ lại tình hình nhẩm tính.

" Gọi Thống lĩnh cấm vệ quân tới đây, để thích khách vào cung như đi hội như vậy, ông ta không tránh khỏi trách nhiệm"

"Bọn chúng đều là cao thủ" Võ Kim nhớ lại sự việc người đầu tiên Võ Kim giao đấu dường như chỉ dùng 60% sức lực, nhưng lúc ở bên ngoài kia nhưng người khác đều hơn hẳn hắn, không thì cũng ngang bằng đều là cao thủ võ lâm. Nếu 1 đối 1 e rằng Võ Kim không phải là đối thủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.