Sau khi thái y xem bệnh xong cho Mạnh Hạ Hạ, Vương thái y trở về thái y viện sắc thuốc trị thương cho nàng.
Mạnh Hạ Hạ cơm cũng đã ăn lo buồn chán đi lại trong tẩm cung của hoàng đế " Hoàng thượng người ở trong đây không thấy buồn chán sao" nàng thấy hắn đang ngồi đọc tấu chương liền nói.
" Ta từ nhỏ đã được nuôi dưỡng ở trong hoàng cung, ngày ngày làm bạn với văn thư, không biết ở bên ngoài thế nào cũng chưa từng nghĩ đến họ và ta có khác nhau hay không, cứ như vậy dần dần trưởng thành ta đã quen rồi" Duật Hy bỏ tấu chương xuống nhìn nàng nói, hắn từ khi biết đã được mẫu hậu ngày đêm bắt đọc sách, nuôi trí làm người kế vị, công việc hàng ngày rất nhiều không có thời gian để buồn chán.
Nàng nghe hắn nói liền im lặng, có lẽ mỗi người sinh ra đã có vị trí nhất định rồi như nàng thích tự do, còn hắn lại thích làm vua ở trong nơi lạnh lẽo này.
" Hạ nhi lại đây ngồi" Duật Hy thấy nàng im lặng, đưa tay vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình ý bảo nàng tới ngồi xuống.
Nàng thấy hắn ý bảo mình tới ngồi, cảm giác hắn có chuyện muốn nói liền đi tới bên cạnh hắn ngồi xuống.
" Lần trước Diệp Thanh tạo phản, ta thoát khỏi nguy hiểm là nhờ có những người trung thành vì hoàng thất mà bảo vệ ta, ta muốn trọng thưởng bọn họ" Duật Hy nhìn nàng ngập ngừng rồi nói tiếp " Các sư huynh đệ của nàng ta muốn trọng thưởng".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-co-y-voi-ta/2808910/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.