“Hoàng thượng, đây là Đường nhi tự mình nhưỡng mỹ nhân lệ.” Mạc Hải Đường ngồi ở trong lòng Quân Khanh Vũ, một tay quấn quít cổ hắn, một tay cầm cái chén bích lục.
Môi đỏ mọng nhẹ nhàng muốn đặt lên môi của hắn. Quân Khanh Vũ nghiêng đầu tránh né, rót ra một chén khác tự mình uống vào.
“Đường nhi, rượu này có điểm liệt.”
Hắn cười nhạt, lông mày và lông mi dưới ánh sáng dạ minh châu nhu hòa so với cô gái trong ngực còn mỹ lệ hơn mấy phần.
“Vậy hoàng thượng ăn chút sẽ tỉnh rượu.”
Nhìn nàng uy một miếng bánh ngọt, hắn cũng không có cự tuyệt.
Thấy tất cả, A Cửu đến là muốn khởi, Quân Khanh Vũ này đi Mai Ẩn điện, đừng nói ăn cái gì, ngay cả trà đặt bên môi cũng không uống một hớp.
Đột nhiên nhớ tới, nguyên lai là do hắn ghét bỏ Mai Ẩn điện của nàng! Bằng không ngày đó mắt cũng không giống gấu mèo, ngay cả rửa mặt cũng thèm. Cảm tình đêm đó hẳn căn bản không ngủ đi!
A Cửu ngồi ở chỗ cao, cúi đầu dùng vải nghiêm túc chậm rãi cuốn lấy ngón tay mình. Nếu như muốn lấy vật kia, thì phải hảo hảo bảo vệ khớp tay. Dư quang liếc đến hai người trên nhuyễn tháp phù dung, y sam nữ tử đã chảy xuống, lộ ra cảnh sắc kiều diễm.
Màn che hồng nhạt từ từ hạ, A Cửu dọc theo xà ngang ngồi xổm phía trên màn phù dung, có thể thấy rõ ràng Mạc Hải Đường đang từng chút từng chút một cởi bỏ y sam Quân Khanh Vũ.
Chỉ bạc trong tay A Cửu khẽ động, đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-co-gan-mot-minh-dau-ban-cung/1585934/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.