24
Trên triều, có người đề nghị tuyển tú.
Nói rằng vì hậu cung chỉ có một hoàng hậu, nên cần chọn nhiều phi tử để làm phong phú hậu cung.
Ngay khi đề nghị này được đưa ra, cũng có nhiều đại thần đã tán thành.
Ta liếc nhìn vào mắt Thừa tướng, nhưng ông vẫn là vẻ mặt vô cảm ấy, như thể chuyện đó không liên quan gì đến ông.
Ta không nói gì, ta nghĩ đến hoàng hậu vẫn còn đang nằm trên giường khi ta thượng triều, nên ta chỉ nói rằng chúng ta sẽ bàn chuyện đó sau.
Sau khi hạ triều, vốn là ta muốn tìm thừa tướng thương lượng một chút về chuyện này, nhưng lão nhân gia đã quay lưng bỏ đi, kiêu ngạo vô cùng.
Ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm kiếm Thái Thượng Hoàng.
“Phụ hoàng, mấy vị đại thần trong triều muốn con tuyển phi.”
“Vậy con nghĩ thế nào?”
“Con không muốn tuyển phi."
“Tại sao?”
“Con có hoàng hậu là được rồi.”
Phụ hoàng không có nói gì, chỉ im lặng nhấp một ngụm trà.
“Vậy thì không tuyển thôi.”
Giọng điệu nhẹ nhàng, phảng phất như đang nói rằng trà này thật thơm.
“Thế nhưng là..."
“Còn nhưng nhị cái gì? Con là hoàng đế. Có ai có thể ép con làm điều con không muốn không?” Phụ hoàng lườm ta một chút, đặt tách trà xuống, đứng dậy và chắp hai tay sau lưng.
"Ta đã ngồi trên ngai vàng đó ba mươi năm. Trong những năm qua, đất nước đã được cai trị đến trạng thái quốc thái dân an như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bo-tron/3314264/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.