Diệp Chi thấy sắc mặt của Tiêu Cảnh Lẫm hết đen lại trắng, cô chỉ đành im lặng đứng bên cạnh chờ đợi. Tiêu Cảnh Lẫm nhìn thấy cô ngoan ngoãn đợi mình thì đành thở dài, thôi thì nguyên nhân cũng từ là do hắn. 
Gieo nhân nào thì gặt quả nấy. 
Hắn đã gieo cho một hạt mầm toan tính mọi bề vào trong lòng nàng, bây giờ đã mọc lên một cái cây đại thụ xum xuê làm sao mà có thể trong một sớm một chiều có thể khiến cho nàng hết nghi ngờ hắn. Giờ hắn chỉ còn cách bù đắp nuông chiều, từ từ nhổ được tận gốc rễ cái cây đại thụ ấy. 
Thời gian còn dài, rồi cũng sẽ có ngày hắn sẽ đợi được ngày nàng một lòng vì hắn. Tiêu Cảnh Lẫm từ từ xua đi cảm giác vô lực, dù có phải vượt qua chân trời góc bể hắn cũng sẽ làm được. 
“Nàng không phải nói rằng muốn mua lồng đèn con thỏ sao, ta dẫn nàng đi mua." 
Hắn sẽ nâng niu nàng, trao cho nàng tất cả, hắn không tin nàng sẽ không dao động. 
Diệp Chi thở phào, cẩu Hoàng đế có vẻ như đã bình thường trở lại. Diệp Chi cười nói, ôm lấy cánh tay của hắn, “Thiếp muốn cái hình con hổ kia kìa, con thỏ trong chẳng oai phong gì.” 
Tiêu Cảnh Lẫm cười sang sảng, bẹo má nàng, dạo gần đây nhìn nàng có vẻ đầy đặn hơn trước khi nhiều. Cũng không uổng công hằng ngày hắn ép nàng uống thuốc bổ. Cô gái ngốc này còn cứ nghĩ rằng hắn đang ép nàng uống thuốc tránh thai. 
“Con hổ oai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3648968/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.