Khung cảnh về đêm ở kinh đô Trường Lạc thật sự rất đẹp, bây giờ lại còn là thời điểm diễn ra lễ hội đầu năm mới nên lại càng mỹ lệ. Ngoài đường phố đều giăng đèn kết hoa, đèn lồng thắp sáng khắp mọi nẻo đường. 
Diệp Chi vui vẻ nhìn ngắm khắp nơi, cô chỉ hận không thể hoàn toàn hòa nhập vào bầu không khí náo nhiệt này. 
“Cẩn thận.” 
Tiêu Cảnh Lẫm vội vàng kéo cô lại gần bên cạnh, cô gái này từ lúc ra khỏi cung là y như chim xổ lồng. Trút bỏ xuống bộ cung trang nặng nề hằng ngày, Diệp Chi mặc một bộ váy hồng nhạt xinh xắn, đầu tóc cũng đang được chải theo kiểu tóc ngày thiếu nữ, là dáng vẻ Diệp tiểu thư hoạt bát của phủ tướng quân ngày trước. 
“Hoàng... Lão gia, ngài đừng cản ta.” 
Diệp Chi kịp sửa lại lời nói. Bây giờ bọn họ đang ở bên ngoài đường không thể để lộ thân phận được. Cô không hài lòng nhìn hắn, khó khăn lắm mới có cơ hội ra ngoài chơi như tối nay làm sao cô có thể bỏ lỡ được. Nếu không chẳng phải là cô đã uổng phí công sức vất vả lấy lòng người đàn ông này cả buổi chiều. 
Diệp Chi xoa xoa eo mình, nghĩ đến là cô còn đang đau nhức cả mình. 
Tiêu Cảnh Lẫm thấy vẻ mặt ấm ức của cô gái nhỏ, cưng chiều xoa tóc cô. 
“Cũng đâu phải là không cho nàng chơi, nàng vội cái gì.” 
Đông người như thế này, nhỡ đâu cô bị người ta chen chúc xô đẩy rồi ngã ra đẩy bị thương thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3646701/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.