Diệp Phong kể lại mọi chuyện trên buổi chầu sáng nay cho em gái nghe một lần nữa. Diệp Chi chấn động, cô ngước mắt về phía cha hỏi lại: “Cha, anh trai nói thật sao?”
Hoàng thượng không những phong chức Hộ Quốc công cho cha cô, còn không thu lại hổ phù. Hai việc trước thì Diệp Chi có thể hiểu được là do Hoàng để thấy cha cô vẫn còn hữu dụng nhưng không thể ngờ rằng hắn còn muốn cho anh trai cô kế thừa Diệp gia quân. Như thế này là muốn cho Diệp gia một đường lùi hay là gián tiếp muốn thử lòng nhà cô.
Trong lòng Diệp Chi không thể không nghĩ tới trường hợp xấu nhất, cô lạnh buốt sống lưng, “Cha, liệu có khi nào...
Diệp Tùng lắc đầu, “Cha cũng không rõ. Theo tình hình trước mắt thì Hoàng đế vẫn còn trọng dụng nhà ta. Dù thế nào đi chăng nữa thì việc này với Diệp gia cũng có lợi.”
Ông thở dài.
“Giờ chỉ còn cách đi một bước tính một bước, nếu thật sự không được thì đành nói lại là Diệp Phong thật sự không học được, cha cũng không còn sức cầm quân nữa sẽ gửi lại hổ phù một lần nữa. Chỉ là cha có lỗi với hai con”
Con trai lớn vốn dĩ có chí hướng, ông cũng vui mừng vì Diệp gia quân có người kế tục. Con gái nhỏ vốn dĩ có thể làm người tự do, cuối cùng cũng bị giam vào cung cấm.
“Cha đã định xin Hoàng đế thả con ra khỏi cung, nhưng không ngờ lại không được. Cha cứ đinh ninh dùng một tấm hổ phù có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3645426/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.