Buổi chầu sáng ngày hôm sau, bá quan văn võ thấy sắc mặt của Hoàng đế tốt trở lại. Ai nấy đều lén thở phào trong lòng, mấy ngày hôm nay bọn họ đi dự chầu mà cứ như đi dạo quanh một vòng địa ngục. Chỉ sợ thở mạnh hơn một hơi là phải đi gặp Diêm Vương. 
Có lẽ là do gần đây mọi chuyện đều thuận lợi, đập nước đã xây dựng gần xong, dân chúng cũng không làm loạn, những kẻ tham nhũng đã bị bắt sạch. Diệp tướng quân còn vừa mới hồi triều ngày hôm qua, hôm nay sẽ là ngày Hoàng đế luận công ban thưởng. 
Chất giọng the thé của Cao công công cất lên: “Hoàng thượng giá đáo!” 
Tất cả mọi người đều đồng loạt quỳ xuống hô to: “Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.” 
“Miễn lễ.” 
Tiêu Cảnh Lẫm ngồi xuống long ỷ, lên tiếng cho quan lại đứng lên. Hắn liếc mắt nhìn xuống người đang đứng thẳng lưng ở hàng đầu tiên bên trái, Diệp đại tướng quân Diệp Tùng, cha ruột của Diệp Chi. Vóc dáng của ông vai hùm lưng gấu, trên mặt còn toát ra vẻ cương trực chính khí. 
“Lần này Diệp tướng quân đại thắng man di, giúp Vạn Lịch ta bình định được biên cương. Trẫm muốn phong tước Hộ Quốc công cho Diệp tướng quân. Về phần ban thưởng cho Diệp tướng quân và những quân sĩ phía dưới thì để lễ bộ sắp xếp.” 
Diệp Tùng bước ra khỏi hàng, lấy miếng hổ phù trong tay áo ra dâng lên trước: “Hoàng thượng hậu đãi vi thần, chỉ là việc trung quân ái quốc là việc của nam nhi Vạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-bien-thanh-cun-cung-roi-/3644633/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.