CHƯƠNG 3
Bất quá những lời này làm cho mặt của Nguyên Ân còn đen hơn cả than. Y thật khó chịu hỏi: “Ta ngày nào cũng tắm cả, sao trên người lại có mùi khó ngửi được? Ta vì an toàn của ngươi mới ở lại đây mà bảo vệ. Ngươi còn dám vạch lá tìm sâu. Đây là thái độ nên có với thúc thúc hử?”
“Dù sao thì trên người thúc cũng ko có hương thơm ngào ngạt như của phi tử ah. Ta ko thích. Ta đây chính là đang kỳ thị. Đó chính là vạch lá tìm sâu đó!”
“Đó là do chúng ta ở cùng nhau quá ít đi. Nên mới ko quen thôi. Giờ phải nhân cơ hội này, tập cho ngươi quen dần mới được Sau này sẽ ko còn cảm thấy ko thích nữa nha.”
“Sau này?” Nguyên Tiếu Ngôn la lên quai quái: “Còn có sau này nữa sao?”
“Ách…” Nguyên Ân đã vô tình cắn phải lưỡi mình, y sờ sờ mũi, nói: “Nói ko chừng, một ngày nào đó, xảy ra chuyện gì đó, khiến chúng ta phải ngủ chung nữa ah. Thế thì chẳng gọi là “sau này” thì gọi là gì ah?”
Làm ỏm tỏi đến mức này, Nguyên Tiếu Ngôn đã bắt đầu thấy mệt, liền cho chú của hắn nợ lại 1 bàn mà nói: “Bỏ đi, ngủ thôi. Thúc có võ công, nên cảnh giác 1 chút ah!”
“Biết rồi, sẽ ko để thích khách tổn thương ngươi đâu ah.” Nguyên Ân giúp hắn đắp lại chăn cho đàng hoàng.
“Không phải, là chuyện kia kìa…..” Nguyên Tiếu Ngôn buồn ngủ ríu mắt, mơ màng nói: “Là ta nói, ah… nói thúc phải cảnh giác luôn giử khoảng cách nhất định với ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuc-tan-kho/82179/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.