CHƯƠNG 41
Nhưng lần này ko giống như thường lệ, bởi Nguyên Tiếu Ngôn cũng muốn theo y, cùng nhau tuần tra.
Thì lúc trước cũng có đứng xa xa mà nhìn, nhưng lần này Nguyên Tiếu Ngôn lại cứ nhất quyết đòi phải sát một bên. Nói là muốn đi cùng Nguyên Ân, còn muốn học y gần gũi với dân chúng nữa. Điều này khiến Nguyên Ân đau đầu ko thôi, đành phải cản hắn lại nói: “Hoàng thượng, thần đây chính là đang làm việc. Nào phải chơi đùa đâu mà người đòi theo như thế. Nếu ở gần nạn dân quá, có thể sẽ bị nhiễm bệnh dịch đấy. Hơn hết, lỡ như bọn người muốn gây bất lợi cho chúng ta lẫn vào bọn họ thì sao. Người vốn thân thể ngàn vàng, vạn nhất phòng bị sơ sẩy thì thật ko dám nghĩ nữa. Tốt nhất vẫn là giảm bớt gánh nặng cho thần 1 chút. Tiếu Ngôn nên suy nghĩ thật kỹ đi. Ngươi cứ làm thúc ko thể tập trung như vậy, muốn chồng thêm gánh nặng cho thúc àh?”
Nguyên Tiếu Ngôn nghe Nguyên Ân nói vậy thì mấp máy miệng nói: “Thúc cũng gần gũi với mọi người mà. Thúc là vương gia còn thế, thì ta đây là hoàng thượng, sau có thể trốn tránh được chứ? Về chuyện thích khách, có thúc rồi ta còn sợ gì nữa chứ?”
Nguyên Ân nói thầm: ngươi ko sợ nhưng ta sợ áh
“Lại nói, chúng ta đi cùng nhau, có bệnh cùng chịu. Đồng sinh cộng tử nhá, kia ko phải là nói cho vui đâu.”
Chỉ qua 1 câu nói, Nguyên Tiếu Ngôn đã biểu đạt rõ rằng tâm ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuc-tan-kho/3236298/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.