CHƯƠNG 37
Lại kể về giữa trưa hôm nay, ngoài trời đổ mưa to, có 1 đoạn đê xuất hiện nguy cơ. Nguyên Ân vội chạy đi ngay, chỉ huy người cấp tốc phòng bị. Mưa lớn quá, dù Nguyên Tiếu Ngôn có dặn dò thế nào, cũng ko thể át được tiếng mưa. Mặc vào áo che mưa thì cũng như ko thôi. Mưa ướt đẫm mọi vật, thẩm thấu qua cả xiêm y thật khổ sở. Lúc Nguyên Ân trở về, Nguyên Tiếu Ngôn thấy cả người y đều sủng nước. Y ta vốn biết võ công, thân thể lại cường kiện, nhưng chỉ vất vả trong 1 lúc thôi thì sắc mặt đều đã tái mét, khiến người nhìn thấy như hắn đây xém chút đã khóc lên, vội chạy nhanh đi bảo người nấu canh gừng nóng cho Nguyên Ân giải lạnh.
Nguyên Ân tuy cười cười nói: “Chẳng hề gì” “Chẳng hề gì”, nhưng thật ra là có 1 chút đấy.
“Tình hình hiện tại ra sao?….Khụ….”
Sắc mặt Nguyên Ân hôm nay ko tốt lắm, lúc nói chuyện còn có cả [khụ] nữa.
Quan viên giám sát ko dám chậm trễ nói: “Tình hình đã tạm ổn. Cũng đã phái binh lính sơ tán dân lên vùng cao. Ven đường cũng đã bố trí phòng bị, tránh cho đạo tặc nhân lúc này mà cướp tài vật. Chỉ là nạn tai lần này rất lớn, có ko ít nhà dân bị nước cuốn trôi mất ạh.”
Nguyên Ân gật gật đầu, nói: “Thông báo cho nạn dân nào bị cuốn mất nhà, đăng ký danh sách, rồi xác minh lại. Dựa theo đó mà cứu tế giúp họ. Chú ý quy định thật rõ ràng các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuc-tan-kho/3236294/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.