CHƯƠNG 17
Tâm tình vừa khá hơn 1 chút thì mây đen lại cuồn cuộn kéo đến. Nguyên Ân mặt ko chút thay đổi vừa uống trà vừa nói: “Rồi các đại thần sẽ phát hiện. Lúc đó sẽ nói ngươi hoang *** vô đạo. Thêm nữa, ta nói cho ngươi biết, cho dù là thái giám hay nam nhân chân chính đi nữa, thì chỗ đó đều chặt như nhau, vẫn sẽ kẹp ngươi rất đau đớn thôi.”
“Hả? Nếu ko thoải mái, vậy sao thúc lại thích làm cùng ta như thế? Còn nữa, thúc là nhiếp chính vương chứ ai. Chẳng lẽ thúc ko có nam sủng sao? Thế thì hà cớ gì lại ko cho ta có áh? Còn nữa nga. Thúc đã từng nói là bên ngoài chỉ cần người đẹp, bất kể nam nữ gì cũng được mà. Tất cả mọi người đều được, sao ta lại ko thể? Ko công bằng….” Nguyên Tiếu Ngôn oán giận.
Nguyên Ân lần đó ở trước mặt Nguyên Tiếu Ngôn diễn đông cung đồ. Bên cạnh việc thử dò phản ứng, còn muốn để hắn hiểu rõ là nam nhân và nam nhân cũng có thể làm chuyện đó. Trong thẩm cung, là 1 hoàng tử được cẩn thận bảo bọc từ nhỏ, chuyện mây mưa đối với hắn hẳn là đơn điệu đi. Nếu ko phải là đại hôn, chỉ sợ rằng đến hành sự cùng nữ nhân hắn cũng ko biết nữa là. Sách mà Nguyên Tiếu Ngôn đọc đều đã được sàn lọc kỹ càng. Đừng nói là đông cung đồ, ngay cả sách viết về tri thức hoan ái thông dụng, hắn đều ko có cơ hội chạm đến. Nên, dù cho nữ nhân có dục vọng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuc-tan-kho/3236274/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.