Sau khi tên công tử áo gấm nâu gây chuyện bị Hộ Long vệ giải đi, đám công tử hoàng thất vội vàng ùa đến hành lễ với Cửu Châu. 
"Bái kiến Vương phi, Vương phi và Vương gia đúng là một đôi trời sinh." 
"Chứ còn gì nữa, chúng ta và Vương gia chơi với nhau từ nhỏ, nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy Vương gia đỡ con gái bước xuống xe ngựa đấy." 
Cửu Châu thấy mấy lời này có hơi quen tai, trong chuỗi chuyện xưa về Vương gia bá đạo, hình như quản sự của Vương phủ cũng từng nói mấy câu như: "Đây là lần đầu tiên Vương gia đưa con gái về phủ." 
Nàng khẽ hỏi Thần Vương, "Điện hạ, mấy người bạn này của chàng cũng thích nghe chuyện Vương gia bá đạo hả?" 
Thần Vương, "..." 
"Chuyện lần này các ngươi làm rất tốt." Thần Vương vỗ vai Vân Khải Dung, "Đợi ta gặp phụ hoàng sẽ tìm cơ hội thỉnh công cho các ngươi." 
"Đa tạ điện hạ." Vân Khải Dung và nhóm công tử hoàng thất vội vàng cảm tạ, "Đều nhờ Vương gia dạy bảo nên chúng ta mới làm theo, không đáng để nhắc tới." 
Bình thường bọn hắn chỉ biết trêu mèo chọc chó, la cà phố phường, không làm được chuyện gì ra hồn. Bỗng dưng có một đám thư sinh thật lòng thật dạ cảm ơn mình, lại được người ta nhìn bằng ánh mắt sùng bái, cảm giác này đúng là không tệ. 
"Chư vị công tử quả nhiên bất phàm." Cửu Châu kính nể nhìn đám người trước mắt, không hổ là bạn của điện hạ, làm biết bao nhiêu là việc tốt. 
"Đâu có, đâu có, chúng ta chỉ noi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359450/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.