Tôn Thái Dao lại nằm mộng. 
Giấc mộng này giống hệt với giấc mộng trước khi nàng ta thành thân. 
Dưới ánh nến chập chờn, điện hạ đang nổi giận đùng đùng, và cả Minh Cửu Châu đang châm lửa đốt huân hương, tất cả đều được tái hiện lại một lần nữa. 
"Là Vương gia hại Thần Vương điện hạ sao?" 
"Ai đã hại Thần Vương?!" 
"Là ngươi, hay là Ninh phi nương nương... hay là Hoài Vương đã bị biếm thành thứ dân?" 
"Ngươi muối giết bổn vương?" 
Choàng tỉnh khỏi giấc mộng, Tôn Thái Dao nghe thấy tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ, nàng ta ngồi dậy, bàn tay run rẩy rót một chén trà đã lạnh ngắt, ngửa đầu uống ừng ực. 
Nhưng tay nàng ta càng ngày càng run dữ dội, hết một nửa chén trà đã bị sánh ra ngoài. 
"Hoàng tử phi sao thế?" Cung nữ nghe thấy động tĩnh vội đẩy cửa bước vào, thấy Tôn Thái Dao mặt cắt không còn một giọt máu ngồi bên bàn, "Có phải hoàng tử phi thấy ác mộng không? Để nô tỳ gọi điện hạ đến." 
"Đứng lại." Tôn Thái Dao nhìn nàng ta, "Ta không sao, đừng quấy rầy điện hạ." 
"Nhưng mà..." 
"Không nghe ta nói sao?" Bờ vai Tôn Thái Dao khẽ run run, nhưng ánh mắt lại sáng rực. 
Cung nữ giật mình thốt lên khi trông thấy Tôn Thái Dao như thế, vội lấy áo khoác choàng lên cho nàng ta, "Hoàng tử phi, ngoài trời đang lạnh, hoàng tử phi lên giường nghỉ ngơi đi ạ." 
Tôn Thái Dao chẳng buồn để ý đến cung nữ, nàng ta mở cửa sổ, lắng nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, đầu óc rối tinh rối mù. 
Chuyện trại ngựa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359446/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.