Thần Vương quay lại nhìn người đang bước tới, như cười như không, "Tứ ca." 
"Ngũ đệ." Vân Diên Trạch từ chỗ tối bước ra vùng sáng, không nhìn đám người Trịnh gia đang bị nhốt trong phòng giam, chỉ gật đầu với Lưu Trung Bảo rồi quay sang nói với Thần Vương, "Sao Ngũ đệ lại đến đây?" 
"Câu hỏi này phải để ta hỏi Tứ ca mới đúng." Thần Vương nhìn Vân Diên Trạch trong trang phục trắng như tuyết, hoàn toàn không hợp với nhà giam này, "Sao huynh không ở Chương Lục cung dưỡng thương mà tới đây làm gì?" 
Vân Diên Trạch chầm chậm ngoái đầu nhìn người nhà họ Trịnh trong buồng giam, "Ngũ đệ cứ yên tâm, ta đến đây không phải để cầu tình. Ta chỉ đến thăm bọn họ, đệ đừng nghĩ nhiều." 
"Ta chẳng nghĩ gì cả." Thần Vương khoanh tay trước ngực, "Người cũng đã gặp, huynh về được rồi đấy." 
"Điện hạ." Trịnh Trăn lên tiếng, "Chúng tôi đều bị oan, xin điện hạ nghĩ cách cứu chúng tôi." 
"Biểu muội, phụ hoàng một lòng vì dân, đại thần trong triều chấp pháp công bằng, nhất định bọn họ sẽ lấy lại công lý cho các ngươi." Vân Diên Trạch nhìn người Trịnh gia, "Nếu thiếu gì cứ nói, ta sẽ sai người mang đến cho các ngươi." 
Trịnh phu nhân cười thê lương, trong lao cái gì cũng thiếu, nhưng dù điện hạ có mang đồ tới thì bọn họ cũng không dám giữ. Cái bọn họ muốn bây giờ không phải là đồ ăn thức uống, mà chỉ mong được thoát khỏi nơi đây. 
"Cửu mẫu." Vân Diên Trạch áy náy cười với Trịnh phu nhân, "Xin thứ cho ta vô năng không thể trả lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359423/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.