Cửu Châu che trán, ngửa đầu ngắm đèn.
"Thích không?"
"Thích." Cửu Châu gật đầu.
Thần Vương vẫy tay gọi thái giám, "Mang một chiếc đèn đến đây."
"Cô thích cái nào?" Hắn quay đầu hỏi Cửu Châu.
"Cái nào cũng đẹp hết." Cửu Châu ngửa đầu nhìn lên, chỉ vào một chiếc, "Cái này thì sao?"
Màu sắc của chiếc đèn này hơi giống màu quần áo trên người điện hạ.
"Vậy thì lấy chiếc này." Thần Vương nhận chiếc lồng đèn giao nhân đưa tới trước mặt Cửu Châu.
Cô nhóc đúng là cô nhóc, chỉ thích mấy món lòe loẹt thế này.
"Cám ơn điện hạ." Cửu Châu cẩn thận cầm chiếc đèn lồng, như một đứa trẻ vừa nhận được món quà bảo bối, không nỡ làm bẩn.
"Minh Huyện chủ."
Cửu Châu ngạc nhiên ngẩng đầu lên, trông thấy Tôn Thái Dao vấn kiểu tóc của phụ nữ đã có chồng, nàng ngẩn người, sau đó đáp lại, "Chào Quận vương phi."
Tôn Thái Dao nhìn chiếc lồng đèn trong tay Cửu Châu, hé môi cười, "Đã lâu rồi không gặp Huyện chủ, nếu có rảnh mời cô ghé chỗ ta ngồi chơi."
"Tứ tẩu." Thần Vương lên tiếng, "Tứ ca đang bị thương cần phải tĩnh dưỡng. Cửu Châu nhà ta còn nhỏ không hiểu chuyện, nếu làm phiền đến Tứ ca e không hay."
Tôn Thái Dao nghe thế thì gượng cười, đang định nói thêm vài lời với Minh Cửu Châu nhưng Thần Vương đã dẫn người rời đi.
Nàng ta nhìn bóng lưng của Thần Vương và Cửu Châu, lại quay đầu nhìn ngọn đèn giao nhân đung đưa trên nhành cây, con tim cũng lắc lư như ngọn đèn kia, trống rỗng một bề, không có chốn bình yên dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359413/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.