Nếu bảo Cửu Châu đánh giá tiệc mừng thọ lần này của phủ Bình Viễn Hầu như thế nào, thì đó chính là đồ ăn ngon tuyệt cú mèo. 
Trong bữa tiệc, lão phu nhân Bình Viễn Hầu ngồi ngay trên chính vị, tuy bà đã đứng tuổi nhưng vẫn toát lên vẻ quý phái tao nhã từ sâu bên trong, không hề có vẻ già nua tí nào. 
Trong khi đó, phu nhân Bình Viễn Hầu tất bật đón tiếp khách, nụ cười trông rất miễn cưỡng, có lẽ là đang lo cho trượng phu vẫn còn bệnh nặng. 
Từ lúc khai tiệc đến giờ, Bình Viễn Hầu được người hầu đỡ đến bữa tiệc ngồi một chốc rồi kiếm cớ rời đi, không đụng tới tí rượu thịt nào. 
Nếu không phải chính tai nghe tin Bình Viễn Hầu bệnh nặng, có lẽ Cửu Châu sẽ nghi ngờ tính chân thực của chuyện này. 
Lão phu nhân quý phái kiêu ngạo, Hầu phu nhân tiếp đón chu đáo, con cháu trong Hầu phủ cư xử rất hòa nhã, trong một bữa tiệc nô nức náo nhiệt thế này, Cửu Châu nhìn từng ngọn cây cọng cỏ của Trịnh gia bỗng thấy rùng mình. 
Dùng tiệc xong, nhóm tỳ nữ mang nước đến cho các tân khách súc miệng rửa tay, Cửu Châu nhìn lão phu nhân thân thiết cầm tay Tề Vương, nụ cười trên mặt rất hiền từ. 
Cửu Châu chợt nhớ đến mấy lời dặn dò của hai vị sư phụ nhà mình. 
Bên dưới những khóm hoa rực rỡ có thể là bảo vật quý giá, nhưng cũng có thể là nước bùn tanh tưởi. 
"Đã dùng bữa xong, chúng ta đi dạo một vòng tiêu thực nào." Thẩm thị biết Cửu Châu không thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/359378/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.