Tiệc tàn, Cửu Châu thấy chúng quan viên tấp nập vây quanh phụ hoàng và điện hạ, nàng len lén giật tay áo của hắn, nhón chân thì thầm bên tai, "Điện hạ, ta và Đại tẩu, Nhị tẩu ra ngoài xem pháo hoa nhé."
"Ừ." Vân Độ Khanh thấy nàng tuy níu tay áo mình, nhưng tâm tư đã bay đến chỗ hai vị tẩu tẩu, hắn lấy một chiếc áo choàng mỏng khoác lên người nàng, "Đừng chơi lâu quá đấy."
Cửu Châu cười tít mắt gật đầu, nhấc váy chạy xuống bậc thang, vui vẻ như chú chim nhỏ vô tư chẳng biết buồn lo là gì.
Quan viên đang nói chuyện với thái tử bắt gặp ánh mắt dõi theo bóng lưng Thái tử phi, đến khi Thái tử phi và hai vị hoàng tử phi bước ra cửa điện, Thái tử mới thu hồi tầm mắt, bọn họ liền biết địa vị của Thái tử phi trong lòng Thái tử không hề tầm thường.
"Tình cảm sâu đậm của Thái tử và Thái tử phi quả thật khiến vi thần cảm động."
Một Thái tử biết quý trọng tình cảm vẫn tốt hơn là một kẻ lạnh lùng vô tình.
Vân Độ Khanh dùng vài câu để đuổi đám quan viên này đi, sau đó cầm bầu rượu bước tới chỗ Hoài Vương và An Vương.
"Thái tử..."
"Hai vị ca ca cứ gọi là Ngũ đệ được rồi." Vân Độ Khanh rót cho mỗi người một ly rượu, "Tục ngữ có câu, huynh đệ đồng tâm, kỳ lợi đoạn kim, hai vị ca ca có nhìn thấy mấy vị đại nhân đang đi tới đây không, giúp ta cản lại nhé."
"Được, không thành vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thanh-co-bao-chau/2227279/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.