Edit: Tử Lam
Beta: TiểuPi
Tối nay tới phiên Tương Thái y trực trong cung. Nửa đêm bị người mời đến, Hoàng Đế gọi lại hỏi một vấn đề khiến hắn đổ mồ hôi lạnh, thật vất vả mới có thể lui ra, chân cũng đã mềm nhũn.
Sau khi hắn đi, Hoàng Đế một mình ngồi ở ngoại điện, im lặng hồi lâu.
Đức công công tay chân nhẹ nhàng tiến lên, nhỏ giọng xin chỉ thị: "Bệ hạ, có nên đi ngủ hay chưa?"
Con ngươi Hoàng Đế chậm rãi chuyển động, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm hắn.
Đức công công bị Hoàng Đế nhìn đến lạnh sống lưng, cúi đầu tự hỏi có phải mình đã nói gì sai không.
Hoàng Đế âm thầm mà thở dài, lại thập phần phiền muộn.
Đức công công đi theo bên cạnh Hoàng Đế hơn mười năm, đã từng thấy hắn cắn răng ẩn nhẫn, cũng từng thấy hắn sát phạt quyết đoán vô cùng lãnh khốc. Có khi nào thấy u oán như oán phụ trong thâm cung như thế?
Mặc dù hắn đứng ở chỗ đó không động đậy, nhưng là lòng bàn chân đã run rẫy không thôi.
Hoàng Đế lầm bầm lầu bầu: "Hình như chuyện nữ nhân so với việc an bang trị quốc còn khó hơn một chút thì phải?"
Đức công công nghe ra Hoàng Đế không phải là đang hỏi chính mình, vì vậy chỉ cúi thấp đầu.
Hoàng Đế lại thở dài.
Đức công công trong lòng âm thầm kêu khổ, chẳng lẽ tối nay hắn phải nơm nớp lo sợ như vậy mà đứng bồi bệ hạ suốt một đêm sao? Không biết mạng già này của hắn còn có thể nhìn thấy ánh sáng ngày mai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-sung/566450/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.