Edit: A Cảnh
Beta: Tiểu Pi
Tiết Tĩnh Xu lại dựa vào trong chốc lát rồi mới ngồi dậy cùng dùng cơm trưa với Hoàng Đế.
Mặc dù hôm nay không cần lâm triều, nhưng bên trong Đô thành liên tục đưa sổ con tới, còn cần Hoàng Đế phê tấu chương.
Hắn sảng khoái sai người đem tấu chương tới điện Yên Ba, lúc xế chiều hắn ngồi ở chỗ kia phê tấu chương, còn Tiết Tĩnh Xu lại ngồi ở một bên đọc sách.
Trong hồ nhỏ ở trước điện, lá sen trên mặt nước theo gió đong đưa, hoa sen cao vút lan toản mùi hương thơm ngát.
Trên bàn bày ra bánh ngọt hạt sen do phòng ăn đưa tới, Tiết Tĩnh Xu cầm lênmột khối, cảm giác hương vị của miếng điểm tâm kia tan thật chậm rãi ở trong miệng, không khỏi thỏa mãn mà nheo mắt lại. Cổ nhân có câu nói, trộm được kiếp phù du nửa ngày nhàn[1], sợ là không có cái gì hơn cái này đâu.
[1]: 終日昏昏醉夢間,
忽聞春盡強登山;
因過竹院逢僧話,
偷得浮生半日閒。
--李涉
Dịch âm:
Chung nhật hôn hôn túy mộng gian
Hốt văn xuân tận cưỡng đăng san
Nhân quá trúc viện phùng tăng thoại
Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn!
Dịch nghĩa:
Sống say chết mộng mãi mê mang
Chợt nghe Xuân hết, gắng đăng san
Cùng tăng trò chuyện trên sân trúc
Trộm được phù sinh nửa buổi nhàn!
(Lý thiệp đời Đường, Sakya Minh-Quang dịch)
Nàng thấy Hoàng Đế chuyên tâm nhìn chằm chằm vào tấu chương, lại cầm lên một khối bánh ngọt hạt sen, thừa dịp hắn chưa chuẩn bị nhét vào trong miệng hắn.
Đầu của Hoàng Đế cũng chưa từng ngẩng lên, tay trái liền ôm nàng vào ngực mình, Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-sung/566448/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.