Edit: TiểuPi
Beta: A Cảnh
Hoàng Đế cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên hàng mi run run như cánh bướm của nàng, hỏi: "Hoàng Hậu đang suy nghĩ gì vậy?"
Tiết Tĩnh Xu hé một con mắt ra liếc liếc hắn một cái, lại rũ xuống, cũng không mở miệng nói chuyện.
Hoàng Đế vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm láp qua lại trên mí mắt nàng.
Hàng mi Tiết Tĩnh Xu càng run đến dữ dội hơn, đôi tay đang ôm cổ Hoàng Đế cũng ôm chặt hơn chút nữa, nhịn không được nhẹ giọng gọi hắn: "Hoàng Thượng......"
Nàng rõ ràng là theo bản năng gọi Hoàng Đế, nhưng mà Hoàng Đế lại cố ý xuyên tạc ý nàng: "A? Hoàng Hậu suy nghĩ về ta? Thật là vinh hạnh cho ta."
Tiết Tĩnh Xu mím môi thật chặt, không hề lên tiếng, miễn cho lại bị hắn nắm thóp, lại nói lung tung một hồi.
Tay Hoàng Đế chậm rãi du ngoạn ở trên người nàng, hiện tại hai người cũng chưa mặc xiêm y vào, cả bọt nước trên người cũng chưa lau khô, cứ như vậy mà dính sát vào một chỗ.
Hoàng Đế lại nói: "Đã dưỡng nhiều ngày thế này, rốt cuộc Hoàng Hậu cũng đã thêm được một chút thịt, cuối cùng ta cũng không cần lo lắng mình sẽ đè hỏng Hoàng Hậu nữa rồi."
Khi hắn nói lời này, một bàn tay lại dừng ở trên ngực của Tiết Tĩnh Xu tiếp tục xoa nắn.
Tiết Tĩnh Xu đành phải mở to đôi mắt ra nhìn hắn: "Thì ra Bệ hạ lo lắng, đốc thúc ta ăn cơm lại là vì những chuyện này à."
Hoàng Đế nói: "Để Hoàng Hậu ăn cơm nhiều hơn tất nhiên là vì suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-sung/566428/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.