Đi ròng rã hai tiếng mới đến trại nghỉ trong khe núi, đây là một trường tiểu học bị phá dỡ để sát nhập vào trường khác, chỉ để lại mấy gian phòng học mái ngói đơn sơ, mỗi chỗ cổng là được rải xi măng, ở giữa là một sân đất rộng mọc khá nhiều cỏ dại.
Học sinh Nhất Trung đến trước, chiếm được một gian nhà và nền xi măng, đang nhóm lửa sưởi ấm, nói cười nhốn nháo. Học sinh trường nghề số Ba chỉ có thể nghỉ ở nền đất, các nữ sinh lại bắt đầu càu nhàu.
Sa Chu Dận bỏ hành lý xuống, hỏi Hoàng Kỳ: "Tiểu Kỳ, cậu có muốn về lớp không? Họ ở trong phòng, bên ngoài còn có lửa, dễ chịu hơn ở đây."
Khó khăn lắm mới được ở cạnh Tiểu Anh, đi đến đây rồi, làm sao cô nỡ bỏ đi, "Thầy huấn luyện nói chúng ta muộn mười phút so với kế hoạch, chỉ nghỉ mười phút sẽ đi luôn. Tớ thấy học sinh Nhất Trung không tập trung một cụm, chẳng biết nữ sinh lớp tớ đâu rồi, thôi thì tớ đi cùng cậu cho chắc ăn."
Cô thấy cậu dường như đang cười: "Được, tránh cho cậu lại lơ ngơ tụt lại phía sau."
Suốt đường hết đi lại chạy nên chưa kịp cảm nhận, lúc ngồi xuống gió lạnh thổi qua thân mình đầy mồ hôi, Hoàng Kỳ mới cảm thấy hơi lạnh: "Nhiệt độ hạ thấp rồi đúng không? Mấy đêm trước cũng tập trung khẩn cấp mà không lạnh như vậy."
Sa Chu Dận ngẩng lên nhìn, sắc trời âm u hơn, lúc đi còn thấy mấy ngôi sao rải rác, giờ thì cả bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-sa-thanh-lau-dai-cat-tu-day-trong-tim-toi-co-mot-nguoi/2706154/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.