*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Boringrain
Vốn đã dời mắt, Ninh Dịch bỗng quay đầu.
Mải cắm cúi băng bó, Tri Vi run tay thiếu chút đánh rơi cả cuộn vải.
Cả hai đồng thời đưa mắt ngẩng lên. Ninh Dịch khẽ liếc nhìn cô, Tri Vi miết mắt nom lại. Trùng hợp là hai người đều hướng mắt về phía đối phương chứ chẳng hề đoái hoài đến gã nam tử vừa buông lời chấn động kia.
Sau một thoáng, Tri Vi lại cụp mắt cúi đầu, vừa băng bó vừa liếc xéo Hách Liên Tranh, ánh mắt như thể xem hắn là bàn tay rỏ máu mặc cô băng, bó, xiết, kéo trong tay mình vậy.
Thấy chuyện chuyển biến không thích hợp nghị bàn giữa kim điện, Thiên Thịnh đế bèn cho bãi triều, đoạn tuyên Hách Liên Tranh đến ngự thư phòng. Nhóm lão thần, hoàng tử cùng viên hầu giấy bút bên cạnh thánh giá cũng lập cập nối gót theo sau.
Vừa ngồi xuống ghế, Ninh Dịch liền đánh mắt sang Hách Liên Tranh, ánh mắt híp lại vừa lạnh vừa bén, vừa sắt vừa nhọn, hệt như lúc bị Hách Liên Tranh chỉ chứng mưu sát giữa triều đường.
Đoạn nhếch môi nhạt giọng: “Thế tử cũng gan lắm thay. Dám dùng ân sủng chỉ hôn để cưới một tiểu thiếp? Là ỷ vào sự sủng ái của bệ hạ đấy phỏng?”
“Vương gia nói lạ.” Hách Liên Tranh lập tức trả treo, con ngươi hổ phách ánh lên sắc tím nhạt: “Đã là ân điển của bệ hạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quyen/1901521/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.