Thu phu nhân nom càng tái nhợt, Tri Vi ngó qua, đoạn túm lấy Cố thiếu gia đang toan xông đến đánh người. Cố Nam Y rủ mắt, bất động đứng ngắm ngón tay xinh xẻo đang nắm lấy cổ tay mình.
“Không làm phiền phu nhân nữa, tiểu điệt xin cáo từ.” Tri Vi đứng dậy: “Ngày mai Tri Vi sẽ đợi ngựa xe Thu phủ đến đón tại cổng thành, mong phu nhân chớ quên.”
Thu phu nhân máy móc gật đầu, Tri Vi thấy lúc này bà ta đã rối trí lắm rồi bèn nhắc nhở: “Phu nhân không tính giữ khách nán lại à?”
Lảo đảo đứng dậy, đoạn theo Tri Vi được vài bước, bà ta mới cất giọng khản đặc lên: “Nhà có bày sẵn mâm rượu, Ngụy đại nhân nán lại thêm chút rồi về.”
“Thiện ý của phu nhân, tiểu điệt xin lĩnh.” Tri Vi đượm vẻ tiếc nuối: “Song công vụ còn đương dang dở, để khi khác tiểu điệt lại ghé qua cung lĩnh thịnh tình.”
Bộ tịch khách sáo xong, Tri Vi xoay người thuận thế né được toán hộ vệ đang hùng hổ xông vào bắt thích khách, liếc mắt thấy Yến Hoài Thạch cùng Thuần Vu Mãnh cũng đến góp vui, Thuần Vu Mãnh ung dung khoanh tay, giọng sang sảng cất: “Thị vệ của Thu tướng quân cũng khí thế thật. Hò bắt thích khách từ Đông sang Tây vẫn chưa bắt nổi được một sợi tóc.”
Cùng là danh môn võ tướng, song Thu gia và Thuần Vu gia lại đứng ngược phe, quan hệ lúc thường đã chẳng mấy thuận, nay Thuần Vu Mãnh vin được cái cớ, kháy khỉa mấy câu cũng thấy hả hê.
Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quyen/1901513/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.