Quả hồ đào (quả óc chó)
“Đừng hỏi nữa. Cứ tin lời đệ mau chóng rời khỏi đây đi.” Chốt hạ một câu rồi xoay người, ai dè đã thấy thiếu gia ôm ghì cái gối thân yêu đợi sẵn tự bao giờ!
Thán mộ pha lẫn đố kị là thứ xúc cảm hiện giờ của các quan viên – Vốn đã là quan võ quyền cao chức trọng, nay lại thêm tiểu điệt quan văn cận hầu Thánh thượng, Thu đại đô đốc từ rày, sẽ chẳng khác nào hổ thêm vây cánh… (Thời Minhđặt Trung quân, Tả quân, Hữu quân, Tiền quân và Hậu quân ứng với 5 Đô đốc phủ. Thu Thượng Kỳ là đô đốc năm quân, xét về ban võ thì là võ quan đứng đầu triều đình.)
Hai nhân vật chính tay bắt mặt mừng, hứa thăm hẹn viếng, trò chuyện chán chê mới chịu ‘bịn rịn’ dứt dời đôi nơi.
Chật vật mãi mới thoát được thân để về túc viện, Tri Vi nhẩm tính cứ tạm về nghỉ ngơi trước, dẫu sao Bệ hạ cũng khá gia ân, dành ra mấy ngày cho cô sắp sửa, cũng để Lại bộ kịp có thời gian thu xếp chu toàn.
Khi chân mới đặt đến cửa thì người đã lãnh ngay một quyền ‘nghênh tiếp’ của Thuần Vu Mãnh: “Giỏi lắm nhóc! Không ngờ đấy!”
Yến Hoài Thạch thì cười quỷ quyệt: “Mới đi có nửa ngày, cá chép nay đã vượt vũ môn.”
Tri Vi không thèm so đo với họ, quay qua hối thúc: “Mau thu ghém đồ đạc cùng đệ rời khỏi Thanh Minh. Yến huynh, huynh có căn nhà nào gần thành không? Mình qua đó tạm lánh còn tiện bề nắm bắt tin tức.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quyen/1901501/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.