*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thoạt thấy kẻ đó hiện diện, đầu Tri Vi liền nổ tung, kinh hãi giật lùi ra sau, còn kẻ đến chỉ chắp tay sau lưng, ung dung đứng trên hành lang, khẽ ngoảnh đầu sang, hòa nhã trò chuyện dăm ba câu xã giao với Thuần Vu Mãnh, chốc chốc lại lia ánh mắt sắc lẻm như dao cứa qua người cô, mặt cười – mắt giết người.
“Nếu đã có duyên hội ngộ, chi bằng ba người cùng đi thôi.”
Tảng sáng, trời còn tờ mờ tối.
Tri Vi chia tay đám đồng bọn ngoài tiền sảnh rồi về phòng thay đồ – Ba ngày say chết giấc, quần áo nhàu nhĩ, nồng nặc hơi rượu, nếu cứ diễu bộ này đi lại lung tung thì chỉ tổ xấu mặt nhau thôi.
Song, thay đồ cũng chỉ là cái cớ, cô đang ngẩm tính phải trốn khỏi học viện ngay tắp lự, thế nên mới đi được nửa đường, cô đã kêu đau bụng rồi tức tốc chạy vào nhà cầu, cắt luôn cái đuôi Yến Hoài Thạch.
Rượu vẫn xộc lên mũi, mãi chưa tan, cũng phải thôi, thứ rượu này xếp đầu bảng danh mục những rượu nặng nhất Thiên Thịnh, thần rượu cũng chỉ dám uống hai ly, lớ ngớ như Tri Vi thì đang quặn bụng, quáng quàng lao vào một bụi rậm nôn thốc nôn tháo, đến khi mật xanh mật vàng được cho ra hết mới lử đử ngẩng đầu lên thì phát hiện ra quang cảnh xung quanh có chút quái dị.
Cây cối rậm rạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quyen/1901492/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.