Hoàng đế tỏ ra ưng thuận.
Liễu Thanh Thanh vẫn còn rất nhiều nghi vấn. Tỷ như sẹo trên người Xuân Hường có cả cũ lẫn mới hay chỉ rặt sẹo mới mà thôi? Vết kim châm nơi đầu ngón tay Xuân Hường có đúng là dấu vết mới đây hay không? Rốt cuộc bệ hạ đã tra ra được kẻ đứng đằng sau chưa? Chẳng lẽ âm mưu mới đi đến nửa chừng đã phải kết thúc ở đây hay sao? Chỉ thế thôi á?
Liễu Thanh Thanh không khỏi chưng hửng, song, nàng đã học được cách giấu nhẹm mọi bất mãn của mình. Nàng cười với hai tỷ muội Tôn Mộng, Lâu Nguyệt Dao, tỏ ra mình ổn.
Cung tỳ ngự tiền ra vào liên tục, bày biện đủ món ăn bắt mắt cả vẻ ngoài lẫn hương thơm. Bữa vãn thiện hôm nay cả thảy có ba mươi hai món cho bốn người dùng. So với thời tiên đế Thế Tông ham thích xa xỉ, mỗi bữa phải bày ít nhất năm mươi món để dùng một mình, mỗi món chỉ gắp ba, bốn đũa thì đương kim bệ hạ đã được coi là cần kiệm.
- Món này thoạt trông rất ngon mắt. Cúi xin bệ hạ nếm thử.
Lâu Nguyệt Dao dùng châm bạc thử độc, đợi một chốc không thấy kim chuyển màu bèn gắp một miếng vào chén ngự. Cung nhân bên cục Thượng thực mau mắn báo tên món ăn.
- Tâu, đây là món chân gấu hấp mật ong.
Hoàng đế nhìn bàn tay trắng ngần cầm đôi đũa ngà của Lâu Nguyệt Dao đăm đăm. Ngài nghĩ bụng món ăn cục Thượng thực dốc lòng chuẩn bị thơm ngon đã đành, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quy-phi/3731033/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.